Sau hơn năm trở lại quê nhà, ai nấy trong Phú gia đều mừng mừng tủi tủi, muốn sum vầy bên Lục Viên mấy ngày, Tô Hoài cũng đã đáp ứng với Tán Bố sẽ ở lại cùng. Vào ban ngày, Tô Hoài theo đám trai tráng Phú gia đi săn bắn, làm những công việc thường nhật trên Thảo nguyên, Lục Viên thì ôn chuyện với A sao và ca nhi trong nhà, chơi đùa với đám trẻ con, tuy chỉ biết gật gù vì chả hiểu mọi người nói gì, song vậy lại được cho là y tận hiếu.
Hôm đó, Lục Viên bị Nạp Cách Nhĩ lôi đi kiểm tra thành quả học tập thêu thùa may vá mà hắn đã dạy y tại Trung nguyên, lão A sao đang ngồi trong nhà bạt quấy nồi sữa lớn đang sôi ùng ục, trà bánh và cơm mỡ bò cũng được gói gém cẩn thận trong bọc khăn, đáy nồi là đống lửa nhỏ âm ỉ cháy ấm nồng gian trướng, hương trà thơm nhàn nhạt bao trùm khiến cả không gian và thời gian chảy trôi trong cái ấm áp và dịu dàng. Phú gia có một con Tuyết Ngao[1], bộ lông trắng muốt, mặt mày hung hãn, vậy mà thằng bé con lớn nhất trong nhà mới 10 tuổi lại chẳng mảy may sợ hãi, cứ quấn chặt lấy nó mà lăn lộn trên thảm, ngay cả một tiểu oa nhi mới biết bò cũng bò bò theo nấn ná sờ cọ, bị Tuyết Ngao dùng mũi đẩy tới đẩy lui.
Lục Viên thực sự không chịu nổi cái tính lảm nhảm của Nạp Cách Nhĩ, y chạy thẳng tới trước mặt lão A sao hỏi cách chế biến sữa. A sao đã có tuổi, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-hoi-co-dai-chung-bao-tu/1632206/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.