“Dạo này tâm trạng Hoa Tử kém quá nhỉ, từ khi Diệp Khanh đi tới giờ nó vẫn ỉu xìu thế” – vào một đêm hè gió lộng, Lục Viên ôm má ngồi bên chiếc giường con chơi với Tô Tân, cơn gió men theo cánh cửa sổ chưa được khép kín lùa vào trong khiến chiếc chăn nho nhỏ bay lật phật: “Cả nhóc tiểu quỷ này nữa, vừa không thấy Diệp Khanh đâu đã khóc quấy không yên, ta ra ngoài bày hàng cũng không thấy nó quấy như thế!” – Lục Viên giơ tay mà chọt chọt vào chiếc má phúng phính của nhóc con, chọc lại chọc lại chọc lại chọc
“Ta thấy người không nỡ để Diệp Khanh đi nhất đang ngồi bên cạnh ta kìa!” – Tô Hoài vòng hai tay qua vai Lục Viên chống vào thành giường, môi đặt trên bờ tóc mới gội của y, hơi ẩm xen lẫn hương bồ kết khoan khoái dễ chịu.
Lục Viên chẹp chẹp, khi không lại mất tiêu một người trông trẻ miễn phí, không tiếc mới là lạ!
“Tiểu Viên, mai còn đi bán hàng đấy, ngủ sớm đi.” – Tô Hoài hạ giọng, lại cọ cọ vào tóc y.
Lục Viên gật đầu kèm theo mấy cái thở dài thườn thượt, đang chuẩn bị đứng dậy liền bị Tô Hoài ôm siết lấy không buông “Có thuận lợi không?”
“” – Lục Viên vừa nghe mà nhụt hết cả lòng, ngón tay ịn lên má Tô Tân bị nhóc quỷ con túm được, nắm chặt, chút ảm đạm thoáng lướt qua đôi mắt y.
Không phải là không thuận lợi, mà là rất không thuận lợi.
Ngày đầu tiên không bán được, y đã lần lượt cản tiến phương pháp chế biến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-hoi-co-dai-chung-bao-tu/1632204/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.