Từ lúc Tiểu Ngũ nhà Vương A sao mắc thủy đậu thì căn bệnh cũng lan tràn khắp thôn Thạch Hà. Vốn chỉ là căn bệnh mắc ở trẻ con nhưng người trong thôn chưa từng nhiễm qua, ngay cả người lớn cũng không có kháng thể, hệ miễn dịch không tốt cũng nổi mẩn thủy đậu. Tô Hoài từng hành nghề y trong thôn, quen biết thôn dân cũng không đành lòng làm lơ, suốt ngày hắn chạy ngược chạy xuôi khám bệnh cho người trong thôn.
Lục Viên lo lắng Tô Hoài cũng bị lây, cả ngày phân phó Hoa Tử chuẩn bị dược thiện với sắc thuốc để phòng chống thủy đậu cho Tô Hoài và mọi người trong nhà cùng dùng, đến mức cả nhà từ trong ra ngoài nức một mùi dược liệu. Mà như thế Lục Viên vẫn chưa an tâm, Nạp Cách Nhĩ dạy y vá quần áo cho Tô Hoài mà y học chả đâu vào đâu, lại lấy miếng vải bông khâu thành một chiếc khẩu trang đơn giản cho Tô Hoài đeo mỗi khi đi khám bệnh.
Mấy ngày sau đó Tô lão gia và lão Hoa đầu cũng trở về, mang theo cơ man là những món đặc sản quê hương. Hôm ra đón người, Tô Hoài dặn dò Tán Bố một số chuyện, chuyện trước kia thật thật giả giả lẫn lộn, tóm lại cứ nói với Tô lão gia rằng Tán Bố là vị ca ca thất lạc nhiều năm của Lục Viên, nay đến chơi vài ngày. Dù sao Tô lão gia cũng đã tuổi cao sức yếu, tính tình lại ngang bướng, gì thì gì tôn tử vẫn là nhất, lại có Trương đại ca đơm đỡ thêm nên cũng ra chiều hoan nghênh, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-hoi-co-dai-chung-bao-tu/1632191/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.