"Về thôi em, đừng quậy nữa." Sơn Lâm biết được đáp án, anh ta thất vọng lên tiếng rồi kéo Mai Thúy đi.
Nghe thấy lời của Bách Tùng, cô ta ý thức được cả người đang dính mắm tôm, hiện tại Mai Thúy đang là talent sáng giá của công ty, làm loạn nãy giờ cũng thu hút kha khá sự chú ý tiêu cực. Nếu còn tiếp tục giãy nảy thì người chịu thiệt nhiều nhất vẫn là cô ta.
Mai Thúy hậm hực để Sơn Lâm đưa đi, trước khi đi còn không quên ném lại cho Thanh Lam ánh mắt căm ghét.
Đúng là ngang tàng, bướng bỉnh. Thanh Lam ghét nhất là loại mất não tự cho mình là nữ cường, bị như thế này là do cô ta ngốc nghếch gây sự mà ra. Đừng trách Thanh Lam quá đáng.
Hai người kia kéo nhau đi mất bóng khiến Thanh Lam vô cùng hả hê.
"Cảm ơn anh rất nhiều."
Nhưng đáp lại lời cảm ơn của cô một câu hỏi vang lên khiến cô rơi vào trầm tư.
"Hộp cơm rơi trên đất là của Lâm, vậy hộp cơm của tôi đâu hả? Vị hôn thê!"
Chết thật!
Do quá chú tâm vào gây sự với Mai Thúy mà cô quên mất, hộp cơm mang đến đây là cho vị hôn phu này chứ không phải cho Sơn Lâm. Bây giờ hộp cơm đổ lăn ra sàn, còn cái gì đưa cho anh nữa đâu.
Lam cắn răng ngẩng đầu lên hỏi anh: "Anh đói à?"
"Không." Bách Tùng đáp.
"Nếu anh không đói thì cần hộp cơm làm cái quái gì thế?"
30 phút sau.
Khu vực hầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-he-thong-du-do-tuong-tu/2824513/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.