Thanh Lam dậy từ sớm, thông thường cô không ngủ quá 7 giờ. Những đêm nào mệt quá hoặc ngủ muộn quá thì cùng lắm là 8 giờ cô đã dậy. Giờ giấc sinh học của cô vốn là như thế rồi. Cô xuống bếp toan chuẩn bị bữa sáng cho anh.
Hu hu hu.
Lam ngạc nhiên. Tiếng gì vậy? Cô không nghe nhằm chứ?
Hu hu hu.
Tiếng khóc vang lên không dứt, cô chắc chắn bản thân mình không nghe nhầm. Đây là tiếng khóc trẻ con. Đứa trẻ khóc rất to, rất dữ dội. Lam khó hiểu vô cùng, cô đặt miếng sandwich mới cắt dở trên tay xuống. Bắt đầu truy lùng xem tiếng khóc từ đâu phát ra. Thanh Lam mới bước đi mấy bước, cô phát hiện ra trước cổng nhà có một đứa trẻ. Tay nó bị trói chặt trên thanh cửa nhà.
Cô hốt hoảng chạy ra ngay.
Đó là một bé gái nhỏ xíu, tầm khoảng 4-5 tuổi, quần áo cũ mèm nhàu nhĩ. Đứa trẻ thấy sự xuất hiện của Lam. Bé hoảng sợ khóc to hơn. Cố gắng thoát khỏi chiếc dây thừng trói tay cô bé vào thanh cửa. Bé càng cố chạy, dây thừng càng cứa vào cổ tay sưng đỏ lên đồng thời cánh cửa cũng lung lay kêu rầm rầm.
Thấy phản ứng của cô bé này. Thanh Lam đè bẹp hết mới suy nghĩ khó hiểu trong đầu, vội vàng lên tiếng trấn an: "Đừng hoảng... đừng hoảng... chảy máu tay đó."
"Hu hu hu." Cô bé nức nở, vẫn cố gắng vùng vẫy như muốn chạy trốn khỏi nơi đây ngay tức khắc.
Lam nhanh tay gỡ dây thừng cột tay cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-he-thong-du-do-tuong-tu/2824454/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.