"Cho anh."
Bách Tùng hết nhìn lon nước ép cam rồi ngước mắt nhìn người đưa nước.
"Em xem rồi, loại này anh uống được. Không có chất tạo màu, tạo mùi... nói chung là nguyên chất." Thanh Lam vẫn giữ nguyên lon nước mát trên tay, kiên trì hướng về phía anh.
Bách Tùng nhận lấy lon nước ép, mở ra uống một hơi. Thanh Lam thấy anh chịu nhận, cô vui vẻ hẳn. Lúc này mới có thêm dũng khí nói: "Cảm ơn anh vì chuyện vừa rồi."
Anh hạ lon nước trên tay xuống, đưa mắt nhìn cô. Hóa ra là muốn cảm ơn anh.
"Nước thì tôi nhận, lời cảm ơn cô giữ lại đi. Bảo vệ cô là nghĩa vụ của tôi."
Hai mắt Thanh Lam sáng rực cô ngước mắt nhìn Bách Tùng. Anh thở ra được câu này chắc chắn là điểm tình ý đã tăng rồi. Xem ra mấy ngày qua làm trò mèo cũng không phải là tốn công vô ít.
Ngay cả Bách Tùng cũng ngạc nhiên trước lời nói của mình. Anh vừa thốt ra cái câu quái đản gì thế? Dạo gần đây Bách Tùng tự cảm nhận được, biểu hiện của mình càng ngày càng kỳ quặc. Ví dụ như đêm Lam tính cướp sắc anh. Tùng hoàn toàn có thể thoát khỏi tay cô, nhưng anh không làm. Mãi đến khi điện thoại nhảy cuộc gọi. Anh mới chịu vùng dậy. Hay như vừa nãy, anh trông thấy tên lừa đảo ngang nhiên móc tiền từ túi cô ra. Đỉnh đầu Bách Tùng bốc khói, vội vàng tung cước vào người gã ngay. Song, trước giờ anh không phải người bốc đồng, dễ ra tay đánh người. Chẳng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-he-thong-du-do-tuong-tu/2824445/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.