Mai Thúy rời khỏi nhà họ Trương, điện thoại trên tay liên tục gọi đến số của Sơn Lâm. Nhưng thông báo cô ta nhận lại được toàn là thuê bao quý khách. Lâm đã tắt máy hoặc là vứt sim rồi cũng nên. Đây là lần đầu tiên anh ta tắt máy như thế.
Mai Thúy rối bời, lời Bách Tùng cứ văng vẳng bên tai. Người thật sự cứu Thúy năm đó không phải Bách Tùng mà là Sơn Lâm. Quả thật Tùng có nói chuyện đó với Thúy mấy lần. Song, Thúy chỉ nghĩ rằng Tùng nói như thế vì muốn tránh né cô ta thôi. Và cả từng ấy năm, Sơn Lâm chưa một lần giải thích với Mai Thúy chuyện này. Thế nên Mai Thúy vẫn một lòng đinh ninh chuyện Bách Tùng mới là người Thúy tâm niệm trong lòng.
Mai Thúy rất muốn đi tìm Sơn Lâm, nhưng cô ta vẫn còn một chuyện phải hỏi cho rõ. Về đến căn nhà cô ta sinh sống mười mấy năm trời, bầu không khí tĩnh lặng đến lạ. Trước mắt Thúy là Mỹ Dung - em gái cô ta.
Mỹ Dung ngước mắt nhìn bộ dạng xác xơ của Thúy, cô ấy nhếch mép cười.
"Về đến rồi sao? Món quà về nước của em, chị thích chứ?"
Mai Thúy tức giận vứt túi xách lên sofa. Cô ta trừng mắt nhìn em gái. Sâu trong đáy mắt là sự căm phẫn tột cùng.
"Em muốn gì? Tại sao lại ăn cắp dữ liệu trong máy chị? Tung tin tạo drama như thế em được lợi ích gì? Cái nhà này được lợi gì?"
Mỹ Dung chướng mắt thái độ của Mai Thúy, ả ta bật dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-he-thong-du-do-tuong-tu/2824417/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.