Chị Thảo đã khỏi bệnh hẳn.
Sau khi khỏi bệnh, Thảo được Bách Tùng sắp xếp làm quản gia tại căn biệt thự ở thành phố B.
Thanh Lam nói rằng cô và anh không thường xuyên ở đây. Nhà to như thế này chị Thảo làm quản gia ở một mình thì buồn lắm. Nhóc An cũng thế. Vì vậy hai người quyết định sử dụng căn biệt thự đó, mở homestay cho thuê. Đối tượng là những vị khách thích đi biển nhưng không thích trung tâm thành phố quá đông khách du lịch. Cái tên Peaceful Homestay cứ thế mà ra đời.
Ngọc Thảo vừa quản lý homestay vừa kinh doanh thêm xe nước nho nhỏ đằng trước. Thu nhập khá hơn lúc trước rất nhiều. Bé An cũng được sống sung túc hơn, cô bé cũng bắt đầu được đến trường. Hai mẹ con nương tựa vào nhau, tháng ngày trôi qua bình yên và hạnh phúc.
Thảo từng đối diện với cái chết, cô ấy đã tha thứ mọi lỗi lầm mà người khác gây ra đối với mình, có những giây phút sinh tử cô ấy mới hiểu ra. Thật tâm cô ấy chỉ muốn bình yên ở cạnh bé An. Nhìn đứa trẻ lớn lên từng ngày, bất hạnh đã qua đi, hạnh phúc cũng đến rồi. Quyết tâm tiến về phía trước, những điều tốt đẹp vẫn còn đang chờ mình.
Sau nhiều năm bỏ nhà đi bụi, Thảo đã viết một lá thư đầu tiên gửi về nhà, báo với mẹ mình đã ổn, cuộc sống rất tốt, mẹ cũng nên giữ gìn sức khỏe.
Cô ấy chọn tha thứ cho người mẹ lầm lỗi, nhưng cô ấy sẽ không quay trở về nữa. Tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-he-thong-du-do-tuong-tu/2824376/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.