Diệp Vân Linh: "Không ăn chúng nó thì tối nay chúng ta ăn gì?"
Lục Ngữ Nịnh nhanh chóng trả lời: "Cháu có thể không ăn cơm tối." Nói xong lại nhìn về phía Lục Tử Hạo xin giúp đỡ: "Ca ca."
Lục Tử Hạo lập tức nói: "Tôi cũng có thể không ăn."
Diệp Vân Linh vỗ trán: "Được, hai đứa không ăn, vậy để lại một con, hai con còn lại là của ta."
Lục Ngữ Nịnh khoé mắt phiếm hồng, ôm thỏ lại càng không dám buông tay.
Diệp Vân Linh vuốt vuốt bụng mình, nói: "Thôi đưa cho ta một con là được rồi chứ gì."
Cô đói rồi.
Nửa giờ sau, Diệp Vân Linh bưng một chén nước lên uống, một lúc lại ngẩng đầu nhìn hai người Lục Ngữ Nịnh và Lục Tử Hạo đang vui vẻ chơi với thỏ bên kia, một lúc lại nhìn nước lạnh trong chén mình, liên tục thở dài.
Tốt rồi, một miếng thịt cũng không có.
Sớm biết vậy lúc ấy cô không nên bắt thỏ, hẳn nên bắt chồn, bắt chuột đồng thì hơn.
Khéo quá hoá vụng, bụng lúc này lại truyền đến tiếng kêu rột rột, Diệp Vân Linh tức giận vỗ bụng, lẩm bẩm:
"Giữ sức đi, đừng kêu nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-van-me-ke-len-game-show-cham-con-bao-hong/3817009/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.