Hệ thống nhìn đồng hồ vẫn đang đếm ngược từng phút từng giây, quả chanh nguyên bản màu vàng cũng đỏ rần lên : [Chủ nhân à, thời gian còn lại không còn nhiều đâu. Còn có một phút thôi.]
Đối với nhắc nhở của hệ thống, Diệp Vân Linh vẫn như cũ không giao động.
Ngược lại Lục Tử Hạo bên kia nhìn em gái nghẹn tiểu đến mặt đỏ bừng, do dự vài giây, cuối cùng cũng nghiến răng nghiến lợi nói ra câu nói tự luyến đáng xấu hổ kia. Nói xong, cả mặt cậu bé đỏ bừng lên, lan xuống cổ, sang hai bên tai, da thịt chỗ nào lộ ra cũng đỏ như con tôm luộc.
Tập thể tổ đạo diễn ở phòng điều khiển quan sát tình huống của từng phòng.
Trừ bỏ hai phòng vẫn còn chưa hoàn thành đề mục, hai phòng khác đã thuận lợi qua cửa, trong đó có mẹ con Diệp Vi Vi.
Bọn họ tuy không phải là mẹ con ruột thịt, nhưng tình cảm lại rất tốt.
Nhìn tới phòng phát sóng của Diệp Vân Linh, đúng lúc đến đoạn Diệp Vân Linh đang ra điều kiện với Lục Tử Hạo.
Đạo diễn điều hành hỏi: "Đạo diễn Tần, bọn họ như thế có tính là hoàn thành nhiệm vụ không?"
Tần đạo nói: "Không tính. Trên thẻ nhiệm vụ đã viết rất rõ ràng. Yêu cầu Lục Tử Hạo phải ôm, hôn Diệp Vân Linh mới tính qua cửa."
Đạo diễn điều hành gật gật đầu: "Đúng vậy, có đạo lý. Chỉ là tôi thấy Lục Ngữ Nịnh sắp không nhịn nổi rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-van-me-ke-len-game-show-cham-con-bao-hong/3816994/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.