Diệp Vân Linh thật ra cũng không quá để ý chuyện này, tổ tiết mục cũng không có khả năng mãi nhốt bọn họ trong này. Đơn giản chỉ là muốn nhìn thấy mấy vị khách quý các cô trong hoàn cảnh đặc biệt phát sinh được tình mẫu tử cảm động trời đất gì.
Kể cả có không làm gì đi nữa thì đến giờ tổ tiết mục cũng phải mở cửa mà thôi.
Diệp Vân Linh dứt khoát leo lên sofa trong góc, nằm chơi điện thoại tiếp.
Làm trò trước màn hình, Diệp Vân Linh cũng lười giả vờ, dù sao hảo cảm người qua đường đối với nguyên chủ cũng đã âm điểm, mặc kệ cô có làm gì thì cư dân mạng cũng sẽ mắng cô thôi.
Lục Ngữ Nịnh dựa sát vào Lục Tử Hạo, nửa đầu ngó ra ngoài. Bước vào một không gian hoàn cảnh lạ lẫm như vậy, bé hơi sợ hãi mà níu lấy ống tay áo anh trai, nhẹ giọng nói: "Anh ơi, em không thích ngốc ở đây, em muốn ra ngoài."
Lục Tử Hạo an ủi: "Được, anh trai dắt em ra ngoài."
Lục Tử Hạo nghiêng cái đầu nhỏ, nắm tay Lục Ngữ Nịnh đi về phía cửa phòng không khoá kín hẳn, còn nới ra một khoảng tầm 7-8 centimet, tay trẻ con có thể lách qua.
Lục Tử Hạo thò tay ra ngoài kéo kéo thăm dò thì phát hiện phía trên có một cái khoá mở bằng mật mã.
Lục Ngữ Nịnh nhìn mặt trên ổ khoá hỏi: "Anh ơi, anh biết mật mã không?"
Lục Tử Hạo lắc lắc đầu, nhìn ba cái rương đặt ở góc phòng sau lưng, dắt tay Lục Ngữ Nịnh nói: "Nịnh Nịnh, anh trai dắt em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-van-me-ke-len-game-show-cham-con-bao-hong/3816991/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.