Hy Mã Kỳ vừa đọc đi vừa đọc sách. Cặp kính dày trước mũi tạo sự nhút nhát nhưng không cách nào xóa được nét sắc bén trên khuôn mặt cô. 
-Tại sao nhân vật này lại ngốc như vậy chứ? Rõ ràng trước mắt vẫn không nhìn ra! 
Hy Mã Kỳ mắng nhân vật hư cấu trong quyển sách, đi lướt qua cái máy bán nước tự động. Cô dừng lại, lùi vài bước, rời mắt khỏi trang sách. 
-Vừa hay, mình đang khát nước! 
Hy Mã Kỳ lục túi lấy ra một đồng xu, nhét vào máy rồi chọn loại mình thích. Bấm bấm mấy lần, vẫn không có lon nước ngọt nào rơi ra. 
-Sao thế này? Cái máy chết tiệt! 
Hy Mã Kỳ chống hông, đá nhẹ cái máy để cho nó hoạt động. Cô đá mấy cái đến đau cả chân, thế nhưng cái máy vẫn im lìm. Hy Mã Kỳ nổi nóng, quyển sách được bỏ lên trên cái máy bán nước tự động. Cô xắn tay áo, thị uy với cái máy bán nước tự động như một con điên. Cái máy vẫn làm ngơ, không rung lấy một cái. Cô bực tức, hung hăng đá nó một cái rõ mạnh. 
Cái máy hơi rung, Hy Mã Kỳ nhất thời vui mừng cúi đầu xuống. Cuối cùng nó cũng chạy lại rồi! 
Nhưng chẳng có gì cả. Hy Mã Kỳ kinh ngạc nghiêng đầu qua một bên khó hiểu. Cái máy này sao thế? 
"Binh" 
Một lon nước ngọt bay ra, đúng lúc đâm vào đầu Hy Mã Kỳ rồi rơi xuống đất. Cô lảo đảo xoay mấy vòng rồi ngã xuống đất. Trước mắt cô, một vệt máu chảy xuống... 
* * * 
Giữa bóng tối u ám, một bóng người tỏa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/177743/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.