Lúc Dạ Sở Kỳ tỉnh dậy xung quanh đã không có ai. Điều cô chú ý đầu tiên là mức năng lượng. Cô mới sạc được 54% năng lượng thôi.
Dạ Sở Kỳ đứng dậy, đánh giá tình hình xung quanh. Nơi này là một phòng nghiên cứu cũ. Các máy móc ở đây đều là loại cũ, nhưng có rất nhiều, chất lộn xộn và vẫn còn hoạt động. Dạ Sở Kỳ thử liên kết với chúng, nhận ra vẫn có thể kiểm soát được. Khả năng của vi mạch chính này quá nghịch thiên!
Dạ Sở Kỳ lẳng lặng thiết lập liên kết với hệ thống máy xung quanh, sau đó bắt đầu tìm đường trốn. Dựa trên cảm giác thì phía sau mấy cái máy đều không có lối thoát. Chỉ có một cánh cửa duy nhất ở đây. Tất nhiên cô đủ khả năng phá lớp phòng vệ điện tử để xâm nhập bộ máy yêu cầu mở cửa. Tuy nhiên, đi ra hướng đó quá nguy hiểm. Cô cũng không biết đây là đâu, đi bừa không phải cách hay.
Cô thử mở bản đồ, nhưng không có tín hiệu nên không mở được. Liên kết với các robot và hệ điều hành ở nhà thì ngay từ đầu đã không thể mở rồi. Cuối cùng cô chỉ còn lại một con đường là cửa chính...
Trong lúc Dạ Sở Kỳ đang tính toán tẩu thoát thì cửa tự động mở. Một người phụ nữ ăn vận trang phục vũ nữ bước vào. Lớp vải nano của chiếc khăn choàng che hết nửa khuôn mặt của bà ta, chỉ để lộ đôi mắt và một vết sẹo dài ở mắt phải. Phía sau bà ta rất đông người đứng ngay ngắn nghiêm túc, khác hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587302/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.