Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, một trăng tròn một trăng khuyết.
Trên giường, cô gái tóc bạc nhắm nghiền mắt, hơi thở đều đều phả ra không khí. Người cô đầy mồ hôi, mày nhíu chặt, không biết có phải là do mơ thấy cái gì đó đáng sợ hay không.
Ngón tay khẽ động, mắt hé mở.
Dạ Sở Kỳ tỉnh lại. Cô nhìn quanh, tâm tình chẳng có chút gợn sóng nào. Trong một khoảnh khắc, cô chẳng hiểu cái gì đang xảy ra cả. Cô gượng dậy, nhìn quanh.
- Phòng của mình...?
Dạ Sở Kỳ xoa đầu đau nhức, dần nhớ lại. Ánh mắt đầy ảm đạm, cô chậm chạp bước chân xuống giường.
"Chít!"
Dạ Sở Kỳ giật mình, ngã xuống đất. Thỏ trắng nhỏ hốt hoảng bò tới, cọ cọ mặt cô. Cô đưa tay vuốt ve nó một cái, sau đó vì hết sức mà buông tay. Cô nằm dưới đất không muốn dậy.
[DP-002]
DP-002 đáp trả bằng một chuỗi âm thanh gửi qua kết nối.
[Anh tôi về chưa?]
[Vẫn chưa]
Dạ Sở Kỳ thở ra một hơi, sau đó bắt đầu lo lắng. Dạ Sở Hiên sẽ không qua đêm bên ngoài mà không có thông báo như vậy. Trừ khi không thể thông báo.
NR-001 ở cùng họ mà...
Cửa mở. DP-002 mang theo sữa vào phòng. Dạ Sở Kỳ đưa tay, nó đỡ cô dậy. Dạ Sở Kỳ ôm gối ngồi trên ghế, không nói gì. DP-002 ngồi đối diện cô, mắt xanh xoay chuyển.
- AL-003.
Dạ Sở Kỳ ngẩng đầu.
- Chủ nhân hôm nay không về.
- Ừ?
- Tôi....
DP-002 chợt lại yên lặng không nói. Nó cũng không biết rốt cuộc nó cảm thấy như thế nào, chỉ là muốn biết đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587288/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.