Tay đẩy người tới một cái, Vũ Anh Anh hừ lạnh.
- Thằng chó chết. Cỡ mày mà muốn thanh toán tao? Tám tuổi tao đã từ trong mưa đạn của súng máy sống sót mà ra đây, hai khẩu súng ngắn đó của mày còn chưa đủ cho tao chạy nữa. Người của tao bộ ít chắc? Quanh đây cũng tới năm mươi người. Mười tám thằng còn chưa đủ cho tao đánh nữa.
Nói rồi còn giơ chân muốn đạp, sau đó nghĩ gì lại thu chân lại.
- Đạp mày bẩn giày. Bọn mày - Vũ Anh Anh chỉ qua mấy tên thủ hạ - đạp nó.
Đúng theo lệnh của Vũ Anh Anh, một đám người liền xúm vào đạp. Cô hừ một tiếng, lấy kẹo bỏ vào miệng nhai. Người của cô trước giờ chẳng thiếu lúc nào. Tuy nói cô vô tư tung tăng đi kết bạn khắp nơi, nhưng mà cũng không phải là loại người hiền lành. Nói biết cô, quả thật không nhiều người biết tới năng lực thật của cô. Nhưng nói tới thanh toán cô, chuyện cơm bữa. Nói trong hắc đạo, nhưng là đây chỉ một góc bên ngoài. Vũ Anh Anh vỏn vẹn chỉ là có một cái thế lực nhỏ, so với tại /Lục Địa Đen/ hay thế lực của Hạ Cảnh Dực thì chính là cách biệt rất lớn.
- Cút ra đây. Muốn đứng đó xem đến bao giờ?
Bên ngoài cửa, hai người đi vào. Hạ Cảnh Dực cùng Tiêu La Khải bước tới. Hạ Cảnh Dực nhìn phía sau Vũ Anh Anh đánh, hơi nhíu mày.
- Được rồi, đừng đạp nữa, còn đạp là chết đấy. Trói nó lại, tao còn muốn xem nó với đám rác rưởi dưới tay nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587284/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.