Dạ Sở Kỳ bị một robot đánh lùi ra mấy bước. Có thông báo hiện trước mắt, mặt Dạ Sở Kỳ tái đi.
- Năng lượng sắp hết rồi...
Dạ Sở Kỳ vội lùi lại. Đề phòng nhìn đám robot vây quanh, cô nheo mắt. Cô bây giờ, tiến lùi đều không thể.
"Chít!"
- Bạch Ngân!?
Dạ Sở Kỳ quay về phía phát ra âm thanh. Phía sau đám robot, một người đi qua tới. Trong tay cầm súng máy loại ngắn, cô ta ôm thỏ trắng nhỏ. Bật người trên hai bức tường, cô ta nhanh chóng tới phía Dạ Sở Kỳ.
- Cô... tại sao...?
- Cô tưởng trò đùa của cô có người tin à? Làm gì có robot nào linh hoạt như người vậy chứ?
Dạ Sở Kỳ hoàn toàn không biết nói gì.
- Cùng tôi đi xuống.
- Cô thật cố chấp đấy.
Cô gái hừ lạnh. Dạ Sở Kỳ nhận lại Bạch Ngân. Nói sao đi nữa, lên tới đây mà trở về thì đúng là đồ ngu. Cô cũng không ngu thế. Huống hồ gì cô cũng có mục đích cả.
- Đám robot này rất ít khả năng chiến đấu. Nếu như di chuyển phía trên sẽ dễ dàng qua được.
- Có nghĩa là cô có thể tự trở về phải không?
- Đừng có vớ vẩn.
- Tôi nói thật.
Dạ Sở Kỳ chợt nghĩ, nếu như cô đang mặc Ải Hoang Phế, đám robot này lập tức sẽ trở thành đống sắt vụn. Nhưng hiện tại nếu liều mạng, cũng không phải không có khả năng.
Dạ Sở Kỳ hơi suy nghĩ, cuối cùng quyết định liều. Dù sao năng lượng cũng gần hết rồi, lực chiến của cô sẽ giảm. Nếu cứ dây dưa không tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587266/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.