Vũ Anh Anh lục tung tủ đồ.
- Trang phục của cậu một cái cộng một cái đều là loại đáng yêu nhỉ? Đều màu sáng nữ tính!
Vũ Anh Anh đem đồ vứt qua.
- Chọn đại một cái đi Anh Anh. - Ninh Diễm Kiều ăn một trái táo màu tím sẫm. - Chua quá.
- Táo xanh sẽ ngon hơn. - Dạ Sở Kỳ lấy một trái táo màu lam đưa qua.
- Không cần rồi.
Vũ Anh Anh vẫn tiếp tục lục tìm. Ở tận tầng 2 của tủ đồ, cô tìm thấy gì đó.
- À há! Màu này được này!
Vũ Anh Anh lôi ra một chiếc đầm đỏ. Lúc lấy ra vẫn chưa kịp nhìn rõ, lúc chân chính lấy nó ra, cô hoảng hồn. Chiếc đầm rơi xuống đất, kêu lên tiếng động rất lớn. Vũ Anh Anh lùi lại mấy bước, mắt tràn ngập khiếp sợ. Ninh Diễm Kiều mắt nhìn tới, thấy vật dưới đất, trái táo trên tay cũng rơi xuống.
Đó là Ải Hoang Phế cực chế phục Virus....!!!
- Vi... Virus...
Đôi mắt bạc xẹt qua một tia sáng, vẻ mặt của Dạ Sở Kỳ trầm xuống. Che giấu đáy mắt một mảng đen tối u ám, cô đứng dậy.
- Sao thế Anh Anh?
Vũ Anh Anh bừng tỉnh, sau đó mắt liền thu lại sự hoảng hốt. Cô gượng cười.
- Không có gì. Mình thấy con bọ nên giật mình thôi.
Tay Dạ Sở Kỳ kín đáo nắm chặt.
- Chắc do hôm trước mình thả bọ của anh Ân vẫn chưa bắt lại hết.
- À... Ừ... Chắc vậy...
- Nhưng cậu mà cũng sợ bọ sao? Mình nhớ là....
- Không không, mình chỉ giật mình thôi! - Vũ Anh Anh lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587255/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.