Tả Y Y sau khi tắm rửa xong xuôi thì lên phòng Dạ Sở Kỳ. Hôm nay Dạ Sở Hiên không định về phòng, đoán chừng anh sẽ ở suốt đêm dưới phòng nghiên cứu rồi. Mà Tả Y Y cũng không nghĩ muốn về phòng. Thế nên cô lên phòng Dạ Sở Kỳ.
Thật ra thì trong nhà vẫn còn rất nhiều phòng dư, còn có phòng cho khách. Nhưng Tả Y Y không có chìa khóa.
- Tiểu Kỳ, mở cửa nào. - Tả Y Y gõ cửa.
Bên trong không đáp lại.
- Tiểu Kỳ, em giận à?
Tất nhiên là giận rồi...
Tả Y Y chỉ có thể tự mình xuống nước. Cô mở giọng ngọt ngào ỉ ôi.
- Tiểu Kỳ, mở cửa đi nào. Tối nay cho chị ngủ cùng đi mà ~~~
- Không! Chị xuống phòng anh Hai mà ngủ!
Trong phòng cuối cùng cũng phát ra tiếng đáp trả, nhưng thật có chút hơi phũ. Mà, dù sao cũng là mục đích của Dạ Sở Kỳ cô, dễ gì cô buông tha. Chuyển đổi hai cái phòng đó cũng mệt chết cô.
Thật ra thì cô đổi chơi thôi, chứ cũng biết hai người này đời nào...
- Tiểu Kỳ ngoan ngoãn, mở cửa ra đi mai chị làm bánh cho em. - Tả Y Y giở giọng dụ dỗ.
Bên trong có tiếng bước chân. Nhưng vừa nghe tiếng mở khóa đã nghe tiếng đóng khóa.
- Tưởng em là con nít lên năm chắc? Chị với anh Hai đừng hòng dùng một chiêu dụ em!
- ....
Tả Y Y đột nhiên rất muốn nói, rằng thật sự em giống con nít lên hai hơn lên năm....
- Tiểu Kỳ.....
- Không phải có phòng cho khách sao? -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587248/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.