Biểu cảm của Dạ Sở Kỳ phải nói là tràn đầy ngơ ngác.
Bởi vì cô tránh Hạ Cảnh Dực, cho nên đi một hồi không biết đường về nữa rồi. Thỏ trắng nhỏ biểu cảm cũng chẳng khác cô bao nhiêu(°^°). Hai kẻ mù đường ngớ ra.
- Bản đồ... - nhìn không hiểu nữa rồi...
Sao về bây giờ...?
Dạ Sở Kỳ lượn qua lượn lại quanh đây. Cô gái nhỏ đáng yêu ôm thỏ đi loạn trên phố xá đông đúc, khiến nhiều người chú ý, cảm thấy rất đáng yêu.
- Sao thế cô bé?
Dạ Sở Kỳ quay lại. Đó là một chàng trai, nhìn thì có vẻ trạc tuổi Dạ Sở Hiên. Anh ta ăn mặc phục trang ngay ngắn, khuôn mặt rất đáng tin. Mắt màu lam trong trông rất hiền lành, và tóc anh ta màu đỏ nâu, trông có chút lạ mắt.
Thấy Dạ Sở Kỳ ngẩn ra, chàng trai kia cười.
- Thế nào?
Dạ Sở Kỳ vẫy đuôi mèo, mắt bạc mở tròn, nhìn quanh. Có lẽ do lúng túng, cùng không biết cư xử nên cô nhất thời không biết nói gì.
- Lạc đường sao?
Dạ Sở Kỳ gật gật đầu nhỏ. Thỏ trắng nhỏ phụ họa kêu mấy tiếng.
- Nhà em ở khu số mấy? Có thể anh giúp em được.
- Khu số 8.
Chàng trai tỏ vẻ ngạc nhiên. Khu số 8 là một nơi phải nói là có tiền cũng chưa chắc ở được. Cô bé này lại có thể...
Anh ta tỏ vẻ không biết nói gì.
- Em làm sao lạc đến tận đây vậy? Khu số 8 ở tận phía Nam cơ mà.
- Phía Nam? - điệu bộ Dạ Sở Kỳ mờ mịt.
Dạ Sở Kỳ hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587229/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.