-Cậu làm tôi quá thất vọng. -Tiêu La Khải thở dài, quay người muốn rời đi.
Hạ Cảnh Dực khẽ động, rồi lại yên tĩnh. Hắn thấy trái tim bị bóp nghẹt, cảm giác khó chịu, lồng ngực như muốn nổ tung.
-Cô ấy bây giờ thế nào?
Tiêu La Khải dừng bước. Anh thở dài.
-Cô ấy có thể nói là ổn rồi. Phía bên nhóm nghiên cứu đã rút lại đơn khởi kiện. Bọn họ muốn im lặng hủy hợp đồng mà không lấy bất cứ khoảng tiền bồi thường nào. Theo tình hình, ít hôm nữa hợp đồng sẽ bị hủy. Như vậy, KM sẽ không bị thiệt hại nhiều, và đồng nghĩa sau này KM và nhóm nghiên cứu cùng Sở Kỳ không có liên hệ gì nữa. Đây là mong muốn của Sở Kỳ, cô ấy không muốn gặp lại cậu nữa. Cậu ở đây suy nghĩ cho kỹ, đừng có chạy đi gây rối.
Nói rồi Tiêu La Khải quay lưng đi khỏi.
Bên ngoài kia trời đã chạng vạng về chiều, ánh sáng yếu ớt của mặt trời chiếu qua căn phòng đổ nát, le lói xen qua đống đổ nát. Hạ Cảnh Dực ngã xuống đất, những hình ảnh trước kia hiện lên. Hắn ôm đầu, vò rối tóc. Rồi hắn lại cười, cười như một kẻ điên.
Cuối cùng, hắn khóc.
-Là anh sai rồi. Xin lỗi em...
***
-Hỗn loạn quá nhỉ? -Tả Y Y nhìn lên trời, nhận xét.
Dạ Sở Hiên thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt. Anh cầm ly kem vừa mua đưa cho Dạ Sở Kỳ.
-Của em này.
Dạ Sở Kỳ mò mẫm cầm lấy, vui vẻ cười. Bây giờ cô cũng đã quen với việc không nhìn thấy, ngoại trừ đi đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587220/quyen-1-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.