Thời tiết có vẻ không được tốt lắm.
Dạ Sở Kỳ luẩn quẩn trong nhà suốt hai tuần, buồn chán không sao tả nổi. Thời gian này nhóm Dạ Sở Hiên đều thường xuyên ra ngoài, Tả Y Y cũng thường bận rộn, nói chăm sóc Dạ Sở Kỳ nhưng cũng không có thời gian. Cô đều lúc nào cũng ngồi một mình, việc để làm cũng ngày càng ít.
-Mình muốn ra ngoài.... -Dạ Sở Kỳ đứng trước cửa sắt, nhìn ra ngoài.
Ở trong lồng mãi, ai cũng sẽ buồn chán, dù là sớm đã quen.
-Sở Kỳ! Này!
Dạ Sở Kỳ giật mình, quay qua nhìn. Đứng nấp một bên cửa tránh camera thông minh là Hy Mã Kỳ.
Thời gian này Hy Mã Kỳ vẫn hay cùng Dạ Sở Kỳ nhắn tin qua lại. Thế nên hai người chẳng mấy nhanh chóng trở nên vô cùng thân thiết.
-Mã Kỳ? Cậu tới đây làm gì?
Hy Mã Kỳ cười hì.
-Mình trốn ba nuôi ra đây đấy. Ở nhà buồn lắm. Cậu cũng bị cấm ra khỏi nhà hả?
-Ừ.
-Trốn cùng mình đi!
-Cái này....
Dạ Sở Kỳ chần chừ. Hy Mã Kỳ che giấu đáy mắt một mảnh sốt ruột, mỉm cười.
-Bên ngoài thì có gì nguy hiểm chứ? Chúng ta đi một lát lại về.
Dạ Sở Kỳ hơi rung động, có ý muốn đi theo.
-Đi mà Sở Kỳ. Mình đi một mình buồn lắm.
-Nhưng..... Mà Hạ Cảnh Dực đâu? Không đi cùng cậu à? Gọi anh ta đi. Mình không đi ra được đâu.(tg: tiểu Kỳ, con đúng là thỏ trắng nhỏ ngây ngô mà, tin người quá)
Hy Mã Kỳ tỏ vẻ buồn bã.
-Anh Dực mấy ngày nay chẳng thấy đâu, để mình bơ vơ, buồn lắm....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587206/quyen-1-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.