Dạ Sở Kỳ lớ ngớ không hiểu gì, đứng trơ ra mặc cho Vũ Anh Anh lắc vai mình đến chóng mặt.
-Dạ Sở Kỳ, cậu quá giỏi rồi! Ơ này!
Dạ Sở Kỳ gượng cười, bộ mặt viết rõ ba chữ "không hiểu gì". Vũ Anh Anh thở dài, ngón tay chỉ Lên một cái tên trên bảng điểm.
Vậy mà lại đứng thứ 5 toàn khối!
Dạ Sở Kỳ đúng là có hack bộ máy chủ trên trang lưu trữ đề thi của trường. Vì đều sử dụng mạng máy tính nên bộ máy bậc cao như cô hoàn toàn có khả năng không dấu vết đem kết quả chép qua bài thi của mình. Cô không muốn bị nghi ngờ, cũng có chút áy náy mình ăn gian nên đều không có chép gì nhiều, chọn đại một phần mà chép. Cô chỉ cần không bị quá thấp điểm. Có điều...
Vậy mà cũng chép được tới vị trí thứ năm! Cô đây là may mắn hay xui xẻo đây hả?
-Mình chỉ may mắn thôi.
Đúng là may mắn đấy. Nếu không phải cô hack vào bộ phận lưu giữ thông tin được, vậy đảm bảo cô đứng đầu từ dưới lên toàn trường. Cô căn bản không có kiến thức của tương lai, vì nó quá cao siêu có được không?
Nhưng Vũ Anh Anh lại không cho rằng Dạ Sở Kỳ nói thật, vẻ mặt không tin tưởng bĩu môi một cái. Cô nắm tay Dạ Sở Kỳ kéo ra ngoài.
-Mình nói, cậu thật sự quá sức hiền rồi. Nhìn xem cách cậu làm bài thi, liền một chút cũng không có khổ sở. Nếu cậu làm đàng hoàng, vậy không phải sẽ đứng đầu khối sao?
Dạ Sở Kỳ gượng cười từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-toi-khong-phai-robot/1587175/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.