Chương trước
Chương sau
Đường Ân nghe vậy lòng mới vui vẻ hơn. Cậu gật đầu bảo bản thân sẽ ở trước cổng trường để đợi anh.

Trở về thu xếp gọn gàng mọi thứ, Đường Ân đến phòng nghỉ của những giảng viên rồi tìm gặp chủ nhiệm của mình để báo lại vấn đề bằng một lí do rất chính đáng, cậu dù ngốc cũng không ngốc đến nổi nói trực tiếp việc bản thân bỏ học để đi với " trai ".

Và cứ thế, lần đầu tiên nói dối không một chút đỏ mặt nào của cá nhỏ đã thành công gạt được giảng viên.

Rời khỏi phòng nghỉ trong sự quan tâm, hỏi han của mọi người, Đường Ân có chút xấu hổ vì bản thân đã gạt họ, nhưng rất nhanh cậu liền đem vấn đề đó đặt ra sau đầu. Gì chứ, an nguy của Anos vẫn là quan trọng nhất!

Một thân đứng trước cổng trường chờ đợi Anos đến, Đường Ân có chút chán mà nghịch trò chơi trong quang não, đang chơi một cách vui vẻ thì cậu nhìn thấy Thẩm Trạch An, trông bộ dáng không mấy khỏe đang gấp rút từ trong trường bước nhanh ra.

Đường Ân thấy vậy liền đưa tay lên vẫy gọi vài lần, nhưng dường như Thẩm Trạch An không nhìn thấy cậu.

Nghi vấn càng lúc càng nhiều, Đường Ân liền bảo hệ thống đi tra xét bối cảnh hiện tại cũng như toàn bộ quá khứ của Thẩm Trạch An.



Cậu rõ, kẻ thầm quan sát bản thân ở góc vắng hôm đó ít nhiều có liên quan đến nhân vật chính của thế giới này.

Gãi gãi chiếc cằm thon gọn của mình, cậu không biết bộ dạng lúc này của bản thân có bao nhiêu đáng yêu.

Các thú nhân đi ngang qua đều không nhịn được dừng lại ngắm nhìn dung nhan tuyệt sắc của giống cái trước mắt

Giống cái một bộ tóc màu đen thuần túy, tuy có chút dài nhưng không làm người khác cảm thấy khó chịu khi nhìn vào, đôi mắt hạnh chứa vài phần tà mị nhưng sâu trong ánh mắt là sự trong trẻo, dường như không có chút tạp niệm làm bất cứ kẻ nào sa vào ánh mắt đấy cũng cảm thấy giống cái này quá sạch sẽ, làm bọn họ không nhịn được muốn đem tất cả những thứ xấu xí trên đời này dẹp bỏ, để giống cái mỹ lệ sẽ mãi chẳng bao giờ có cơ hội nhìn thấy chúng.

Thân thể Đường Ân cũng không gọi là nhỏ nhắn khi chiều cao lên đến 1m78, cả người tuy thanh mảnh nhưng không làm người nhìn vào nghĩ cậu là kẻ yếu đuối, dễ bắt nạt. Và sâu trong lớp áo là những đường cơ bụng khá rõ ràng.

Một thú nhân không kìm được lòng mình mà tiến lên muốn lấy lòng giống cái. Hắn tay cầm một viên tinh hạch màu tím cùng một bó hồng lớn đi đến trước mặt Đường Ân.

Hắn bày ra bộ dạng ngại ngùng để bắt chuyện với cậu " Không biết tôi có vinh hạnh được trò chuyện cùng em hay không? "

Đường Ân nhìn thú nhân đang đưa ra bó hoa lớn trước mặt, cậu nghiêng đầu biểu hiện sự khó hiểu.

" A...tôi?.... "

Đôi mắt cũng vì vậy mà chớp lấy vài cái, lần đầu được tặng hoa thì nên làm gì bây giờ? Trong đầu Đường Ân lúc này chỉ còn một suy nghĩ duy nhất là như vậy

Nếu từ chối thì không hay, nhận cũng không tốt vì cậu sợ thú nhân này nghĩ cậu để ý đến hắn...Cậu cúi gầm mặt, đôi môi nhỏ nhắn vô thức mím chặt lại, hai ngón tay liên tục móc vào nhau.



Đường Ân sau một hồi đắn đo, lúc cậu đang định mở miệng đáp lại với thú nhân kia thì một làn gió lớn ập đến bất ngờ, hương rượu vang nồng đậm như không không chế được mà phun trào ra ngoài làm các thú nhân khác đều không thể đứng thẳng chân

Thú nhân đang đứng trước mặt Đường Ân cũng trở nên vô cùng chật vật, hắn hiện tại đừng nói đến đứng mà ngay cả quỳ cũng không xong, bởi cả người hắn lúc này như muốn nhão ra dính chặt đường. Trong lòng run rẩy không thôi vì sự áp chế mạnh mẽ của một thú nhân không biết tên

Anos hai mắt đỏ ngầu trên phi thuyền, hắn không chế được tâm tình mà trực tiếp từ trên không nhảy xuống

Khi tiếp đất liền nhanh chóng đi đến bên cạnh thú nhân đang ve vãn cá con của hắn. Tâm tình lập tức trở nên vô cùng tồi tệ, chỉ khi đến gần bán thú nhân. Hắn mới thu lại sự cuồng bạo trong mắt mình, sau đó liếc nhìn tên thú nhân đang nằm bẹp dưới đất bằng ánh mắt khinh bỉ. Hừ, yếu ớt thế này mà dám vọng tưởng cá con của hắn!

" Không phải em muốn đi với anh à?

Hắn nhìn Đường Ân vẫn còn hoang mang mà ngắm nhìn tên thú nhân yếu đuối kia, chất giọng càng lúc càng chứa đầy sự ghen tị. Em ấy còn nhìn tên yếu đuối đó!

Nghiến răng, hắn tiến lên che lại trước mặt Đường Ân sau đó một sút, đem tên thú nhân kia đá vào bụi cây to. Xong việc còn hất chân vài cái như thể bản thân vừa đạp một thứ gì đó ô uế lắm không bằng

" Đường Đường, em không để ý tôi "

Anos đầy ủy khuất nhìn Đường Ân, hai mắt cụp xuống, bộ dạng muốn bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu đáng thương

" A...." Đường Ân, kẻ chứng kiến toàn bộ một màn vừa rồi hiện tại không biết làm gì....

" Không phải anh nói muốn tới đón em đi sao? Hiện tại còn chưa muốn đi? "

Thầm thắp một nén hương trong lòng cho anh chàng xấu số khi nảy, Đường Ân không nhìn tiếp được bộ dạng ủy khuất không rõ của Anos thêm nữa nên đánh lái sang chuyện khác để thu hút sự chú ý của người kia

" Được " Dù có chút ủy khuất trong lòng vì cá nhỏ không an ủi hắn, nhưng cuối cùng, Anos vẫn thỏa hiệp mà lủi thủi đi phía sau Đường Ân

Lúc đi ngang qua đám thú nhân và á thú nhân còn đang đứng hóng chuyện, không một chút để ý hình tượng của mình. Anos dùng tay làm hành động rạch ngang vùng cổ cảnh cáo rồi mới nghiến răng rời đi.

____________________

Dạo này tui bị ám ảnh thi cử mấy bồ ạ. Phải nói, nguyên tuần nay tui ngủ toàn mơ thấy mình đi thi!

Trước giờ tui chưa từng như vậy luôn í vì tui học ổn lắm, cũng chưa từng lo lắng khi thi cử đến mà lần này nó lạ lắm._. Chắc tui làm mấy bài luận đến ám ảnh quá rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.