Ném Liên Tiêu Thù vào trường học, Liên Kỳ Quang thong dong rời đi, đi thực lưu loát sạch sẽ a. Cuối cùng hậu quả là gì? Thực xui xẻo, thực bi thúc, lạc đường.
Trời đã tối rồi, Liên Kỳ Quang ôm chân ngơ ngác ngồi ở ven đường, lạnh nhạt nhìn xe huyền phù lui tới cùng phi hành khí bay đầy trời, ánh mắt chất phác ẩn ẩn mờ mịt cùng vô thố.
‘Tít tít!’ Quang não trên tay truyền tới tin tức, Liên Kỳ Quang ngây ngốc nhìn màn hình quang não lóe sáng bốn chữ ‘người yêu của tôi’ thật to, nghiêng đầu, chọn nghe máy.
Tay Liên Kỳ Quang vừa ấn, gương mặt Hạ Hầu Thiệu Huyền đã xuất hiện trên màn hình giả lập.
“Em đang ở bên ngoài à?” Hạ Hầu Thiệu Huyền liếc nhìn cảnh sắc phía sau Liên Kỳ Quang, trầm giọng mở miệng.
Liên Kỳ Quang nhìn Hạ Hầu Thiệu Huyền, đờ đẫn há miệng thở dốc, hộc ra ba chữ : “Bị lạc đường.”
Hạ Hầu Thiệu Huyền nhướng mày, sắc mặt trầm xuống, khí lạnh trên người bắt đầu lan tỏa: “Em ngồi đó bao lâu rồi?”
“Không nhớ.” Ngây ngô lắc đầu, đưa tay xoa xoa bụng: “Lại đói bụng.”
“Hiện giờ em đang ở nơi nào?”
“Không biết.” Ngoan ngoãn lắc đầu.
“Chờ.” Hạ Hầu Thiệu Huyền trầm mặt, đưa tay điểm nhẹ vài cái trên quang não.
“Anh đã gửi số quang não của em cho viện trưởng, rất nhanh sẽ có người tới đón em, ngoan ngoãn đứng đó đừng nhúc nhích.”
“Tôi sẽ ngoan.” Nghiêm túc gật đầu, giống như muốn chứng minh, Liên Kỳ Quang từ trong không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-lam-vo-thieu-tuong/2803959/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.