Ẩn mình trong bóng đêm tĩnh lặng, thân thể lạnh lẽo như băng tuyết dưới ánh trăng đỏ rực như máu, xinh đẹp mà quỷ dị.
Liên Kỳ Quang lãnh tĩnh nhìn nam sinh mặc đồ đen trước mặt, con ngươi yên lặng có chút gợn sóng.
Cừu Ly Mạch ôm cánh tay, trầm mặc đứng trong bóng đêm, hơi cúi đầu ẩn trong chiếc cổ áo kéo cao. Mái tóc đen mướt rũ phía trước che đi một phần dung mạo. Hơi thở mỏng manh cùng không khí dường như hòa thành một thể, nếu không phải trực giác của Liên Kỳ Quang quá nhạy bén thì căn bản không nhận ra sự tồn tại của người này.
Liên Kỳ Quang thu hồi ánh mắt, cúi đầu, không chút biến sắc nhìn mặt đất, một lần nữa di động bước chân.
Hai người từng chút tiếp cận, vầng trăng đỏ tươi chậm rãi ẩn mình sau đám mây, bóng tối bao trùm, chôn vùi hết thảy dơ bẩn.
Hai người ngày càng gần, Liên Kỳ Quang không ngẩng đầu, mà Cừu Ly Mạch vẫn như cũ lạnh lùng hòa thành một thể với không khí, giống như không hề phát hiện sự tồn tại của đối phương.
Gió, thổi tung tóc Cừu Ly Mạch, hai người thoáng lướt qua nhau, sợi tóc đen mướt lướt nhẹ qua mặt Liên Kỳ Quang, bước chân thoáng chốc khựng lại, tròng mắt buộc chặt, lồng ngực không hiểu sao siết lại.
Loại cảm giác này…
Cừu Ly Mạch vẫn trầm mặc động, hai tay ôm trước ngực chậm rãi buông xuống, con ngươi đen tuyền lạnh lùng nhìn không khí, mũi chân điểm nhẹ mặt đất, cả người thoáng chốc biến thành tàn ảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tuong-lai-lam-vo-thieu-tuong/2803806/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.