Sau một ngày nghỉ, Anh Nam bắt đầu chào đón lễ hội mùa đông mỗi năm một lần.
Sáng sớm, các lớp đã đến hậu trường phía sau sân khấu để chuẩn bị đạo cụ, lớp Thời Mộ cũng vậy.
Hậu trường chỉ có bốn phòng nghỉ, nhiều lớp dùng chung nên có chút lộn xộn.
Thời Mộ vừa đến đã bị mấy nữ sinh trong lớp lôi đi trang điểm, đủ các loại phấn nền, phấn mắt son môi. Thời Mộ không dám nhúc nhích ngồi như một con rối mặc bọn họ tô tô trát trát.
“Chúng ta diễn ở tiết mục thứ 5, trang phục và đạo cụ đã kiểm tra chưa, đừng để đến lúc diễn lại xảy ra vấn đề.”
Nam sinh phụ trách đạo cụ đáp: “Đạo cụ đã kiểm tra ba lần, không có vấn đề gì.”
Từ Thanh gật đầu, lại nói: “Mọi người đọc qua lời kịch một lần nữa đi, lúc diễn ngàn vạn lần đừng quên lời.” Cậu nhìn xung quanh: “Phó Vân Thâm đâu, vẫn chưa đến à?”
Vừa dứt lời, Phó Vân Thâm bước vào, ánh mắt đảo qua Thời Mộ: “Đi vệ sinh.”
Lúc này Thời Mộ đã sắp trang điểm xong, đôi mắt sáng phản chiếu trong gương, làn da trắng nõn, đôi môi đỏ mọng cùng mái tóc vàng óng, chói mắt như yêu nữ.
Nữ sinh trang điểm cho cô chợt ngẩn ra, nhịn không được sờ sờ khuôn mặt cô: “Thời Mộ, da của cậu đẹp thật đấy so với con gái còn đẹp hơn.”
Phó Vân Thâm đứng bên cạnh nghe thấy, liếc mắt nhìn sang.
“Phòng thay đồ sắp đầy hết rồi, chúng ta cũng không còn nhiều thời gian nữa, Phó Vân Thâm với Thời Mộ cùng vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040919/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.