Im lặng không tiếng động.
Thời Mộ chớp chớp mắt chỉ vào hai cái bánh bao nhỏ trắng nõn trên ngực: "Thật ra đây là cơ ngực của tôi. Cậu có muốn sờ thử không?"
Mặt Phó Vân Thâm không hiện lên bất kỳ cảm xúc gì, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thân dưới của Thời Mộ.
Thời Mộ mặc đồ lót nhưng lại làm rơi " gà" giả, vô tình lộ ra một cảnh sắc khó tả, Phó Vân Thâm chớp chớp mắt để nhìn rõ ràng toàn cảnh.
Im lặng một cách quỷ dị.
Thời Mộ vươn tay che lại, sắc mặt không thay đổi: "Phó Vân Thâm, nếu tôi nói gà của tôi bị đốt rồi cậu có tin hay không?"
Phó Vân Thâm trầm mặc không nói, cúi người nhặt lấy Tấn Giang giả, Tấn Giang giả bị cháy đến thảm hại, một bên trứng không còn, mặt trước cũng nhăn lại, mơ hồ còn có mùi silicone cháy khét. Cậu ngẩng đầu lên, bình tĩnh nhìn Thời Mộ.
Ánh mắt đó khiến Thời Mộ lạnh cả sống lưng, giật mình rụt cổ lại một cái , sẵn sàng bị đại lão trả thù bất cứ lúc nào.
Phó Vân Thâm nhìn về phía Thời Mộ, nhíu mày: " Cậu là nhân yêu ?"
Thời Mộ: "..."
Thời Mộ: "... ???"
Cậu bày ra vẻ mặt quả nhiên là vậy, gật gật nói: " Thảo nào cậu lại kỳ quái như vậy, hóa ra là thế."
"..." Không phải như vậy đâu, má ơi!
Chuyện đến nước này cũng không thể giấu diếm được nữa, Thời Mộ lấy hết can đảm, dựng thẳng ngực: " Được rồi, tôi nói thật với cậu, Phó Vân Thâm, thật ra tôi là con gái!!!"
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040895/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.