"Đợi một chút."
Đúng lúc Thời Mộ đang định nói ra sự thật thì Phó Vân Thâm giơ tay ngắt lời cô, đôi mắt phượng sắc bén nhìn thẳng vào vai Thời Mộ. Cô khó hiểu, vừa định quay đầu lại thì nghe thấy Phó Vân Thâm hét lên :" Đừng nhúc nhích."
Đầu Thời Mộ cứng đờ không dám nhúc nhích.
Thiếu niên đưa tay đến vai cô, cầm lấy một con rắn độc ba khoang đang vùng vẫy muốn thoát.
Phó Vân Thâm hung hăng bóp vào đúng bảy tấc trên người nó, con rắn đáng thương chết ngay tại chỗ.
Sau khi ném con rắn đã chết vào trong bụi cỏ, Phó Vân Thâm lại nhìn cô: " Cậu vừa định nói cái gì?"
Thời Mộ ngơ ngác nhìn tay cậu , quên luôn lời mình định nói, đột nhiên thốt ra: " Thật ra ... tôi hi vọng cậu có thể cho tôi một chút thời gian để suy nghĩ."
“Ừ, được .” Phó Vân Thâm đứng lên, từ trên cao nhìn xuống cô: “ Tôi cho cậu thời gian suy nghĩ.”
"..." Cô vừa nói cái gì vậy ? !!!
Lúc này Thời Mộ mới phản ứng lại, hối hận xanh ruột vì đã nói những lời như vậy, nói thế khác gì gián tiếp chấp nhận lời tỏ tình của Phó Vân Thâm ? Cô bị đần hả trời?!!!!
Cô cẩn thận nhìn Phó Vân Thâm, bây giờ có hối hận cũng không kịp nữa rồi, đành phải tìm một cơ hội khác để giải thích sự thật cho cậu ta thôi. Càng tệ hơn chính là kể từ lúc cô nói câu đó, giá trị tình cảm của Phó Vân Thâm dành cho cô càng ngày càng tăng lên một cách điên cuồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040891/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.