Phó Vân Thâm luôn cô đơn, đây là lần đầu tiên cậu biết yêu, cậu chỉ muốn cho cô một lời tỏ tình tốt nhất để cô hiểu tình cảm của cậu nhưng vì sự luống cuống vụng về mà mọi thứ đã rối tung lên.
Cậu thật ngu ngốc và ngây thơ.
Thời Mộ liếc mắt nhìn về ánh sáng ở phía trước, hình như đó là một khách sạn nhỏ , cô kéo người từ trên mặt đất lên , nói: " Dậy đi , để tôi chở cậu. "
Phó Vân Thâm ngồi ở ghế sau, cậu có chút nặng nên Thời Mộ chở rất mệt.
Thời Mộ vừa thở hổn hển vừa đạp xe, nói: "Thật sự hôm nay tôi rất vui. Tôi rất thích buổi hẹn hò này."
Phó Vân Thâm nhướng mi, không phản ứng lại.
"Cậu còn tiền không? Chúng ta đến khách sạn kia nhá ."
Một khách sạn nhỏ được mở ở ven đường, tấm biển có chút hư hỏng, đèn led là loại rẻ tiền treo ở trước cửa phát ra ánh sáng tím mập mờ trong đêm tối.
Có vẻ nó cũng không phải là khách sạn đứng đắn gì.
Dựng xe ở ven đường, Thời Mộ đẩy cửa bước vào.
Khách sạn nhỏ, trang trí vô cùng cũ kỹ, sàn nhà bẩn thỉu, trên quầy lễ tân còn vương vãi vài tấm danh thiếp nhỏ, thấy có người vào, ông chủ với dáng người cồng kềnh ngẩng đầu nhìn một cái rồi lại tiếp tục chơi trò chơi trên máy tính: "Thuê phòng? Bao nhiêu? "
Thời Mộ nói: "Hai phòng."
Ông chủ nói: "Hai phòng là 480. Có mang theo CMND không ?"
... Chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-truoc-khi-dai-lao-hac-hoa/1040888/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.