"Cốc cốc cốc."
Có tiếng gõ cửa, ngay sau đó là khuôn mặt tươi cười của viện trưởng Vương khiến người ta nhìn mà hoảng hốt.
Vừa ngẩng đầu nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của viện trưởng Vương, tất cả mọi người trong phòng làm việc của khoa Đông y đều nổi da gà.
Ôi chao, hôm nay tâm trạng của viện trưởng Vương rất tốt, bình thường lúc nào cũng là vẻ mặt nghiêm túc, khi gặp mọi người đều tỏ vẻ giống như mọi người nợ ông tám trăm vạn vậy.
"Bác sĩ Tiểu Lục, cô có bận gì không? Nếu có thời gian, tôi muốn nói chuyện với cô một chút." Tầm mắt Vương Kiến Nghiệp đảo qua mấy người trong phòng lập tức rơi vào trên người Lục Kiều, lúc mở miệng nói chuyện, tươi cười trên mặt càng thêm hai phần xán lạn.
Bị viện trưởng Vương đối đãi khác biệt như thế, Lục Kiều sửng sốt, trong nháy mắt cảm thấy thụ sủng nhược kinh, vội vàng buông công việc trong tay đứng dậy khỏi chỗ ngồi: "Có rảnh có rảnh, viện trưởng Vương ngài tìm tôi có chuyện gì ạ?"
Lời còn chưa nói xong, nhưng mọi người trong phòng đều hiểu, những người khác nhìn viện trưởng Vương lại nhìn Lục Kiều, nhịn không được muốn cười.
"Chúng ta ra ngoài nói đi, nói chuyện ở đây không tiện lắm, liền chậm trễ cô một chút thời gian." Vương Kiến Nghiệp nói xong hắng giọng.
Hừ, đừng tưởng rằng ông không nhìn thấy ánh mắt của những người khác trong văn phòng đang chờ xem náo nhiệt.
Những người khác: Đừng lo lắng, đều là người một nhà, làm sao còn khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-trong-van-nien-dai-lam-y-hoc/3435624/chuong-27.html