Ban đêm, toàn bộ trong thôn yên tĩnh lại, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng chó nhà nào đó trong thôn kêu, lúc này đi trên đường thậm chí có thể rất rõ ràng nghe được tiếng côn trùng "rì rầm" trong bụi cỏ ven đường.
Trong bóng tối, mấy bóng người lén lút xuất hiện trong thôn yên tĩnh, mấy người cố ý bước chân nhẹ nhàng, nhưng không khí xung quanh bọn họ dường như đều mang theo một mùi rượu khiến người ta chán ghét, nhưng vô luận là từ động tác của bọn họ hay là bước chân cẩn thận đều không giống người uống rượu say.
Bọn họ quả thật không có uống rượu say, trong đó nam nhân đi đầu nếu bất kỳ người nào của Lý gia thôn nhìn thấy hắn đều có thể nhận ra người này chính là người của thôn bọn họ.
Chuyện còn phải kể từ buổi chiều, sau khi Tam Lại Tử nhìn thấy Lục Kiều, toàn bộ tâm tư đều ở trên người Lục Kiều, nhiều năm như vậy hắn còn chưa từng thấy cô nương nào đẹp như vậy, nhìn thấy khuôn mặt kia của Lục Kiều hắn có thể nhớ thương mấy ngày không có hứng thú với người phụ nữ khác.
Vừa vặn anh em trong thôn cách vách rủ hắn cùng uống rượu, nam nhân uống nhiều liền thích tùy tiện khoác lác, nhớ thương Lục Kiều buổi chiều gặp mặt, miệng cũng không sạch sẽ, trong lòng có chút ý nghĩ kia liền nói ra.
Nói cái gì mà Lục Kiều chỉ cần nguyện ý đi theo hắn, cho dù muốn mạng hắn cũng được, hắn cam đoan xem cô như tổ tông mà nâng niu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-trong-van-nien-dai-lam-y-hoc/3427543/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.