Ngày qua ngày, thay phiên trực ca ngày và ca đêm.
Rốt cục, sau khi Lục Kiều trực ca đêm xong ban ngày có thể nghỉ ngơi, đoán chừng mấy ngày không trở về, không biết ba thằng nhóc trong nhà có ngoan ngoãn nghe lời hay không, cô chuẩn bị đột kích về nhà kiểm tra.
Hai giờ đi xe từ thành phố trở về huyện thành, tám giờ sáng xuất phát mười giờ Lục Kiều đã đến huyện thành.
Mang theo số tiền khổng lồ hai ngàn năm trăm đồng, Lục Kiều thảnh thơi về nhà.
Vừa đi trong miệng còn ngâm nga ca khúc nhỏ, vui vẻ nha, thật vui vẻ..
Nhưng mà loại tâm tình khoái trá này khi vào cửa nhà nhìn thấy bảo bối của cô đặt trong sân trong nháy mắt liền không còn.
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Cô mới đi ra ngoài vài ngày, bảo bối của cô đã trở thành như thế này?
Nắm đấm cứng lại.
Hôm nay nếu cô không thu thập mấy tên tiểu tử thúi kia, tên cô liền đảo ngược mà viết.
Giận dữ bật cười, Lục Kiều cầm một cái ghế ngồi trước cửa nhà chờ thủ phạm về nhà.
Cũng chỉ chờ nửa tiếng đồng hồ, thủ phạm rốt cục cũng trở về.
Ách, nhìn thấy người quen biết trước cửa nhà, mấy người Lục Thịnh trong lòng đầu tiên là vui vẻ.
Một trong ba người xông lên chạy như điên, sau đó thấy rõ sắc mặt Lục Kiều, ba người đồng thời phanh gấp.
Chỉ có vậy, đột nhiên nhớ lại một chuyện.
Xe đạp!
Lục Thịnh: Bây giờ chạy còn kịp không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-trong-van-nien-dai-lam-y-hoc/3427320/chuong-32.html