Garen tướng quân không ngờ Edric lại có suy nghĩ táo bạo như thế, trong nhất thời không biết đáp lời hắn như thế nào.
Từ trong nhà, có hai người bước ra.
Bọn họ dạy dỗ Edric cũng không để người hầu kẻ hạ ở lại trong nhà, người đến chỉ có thể là anh và ông Edric.
Anh Edric vốn đau lòng em mình nhưng cũng không thể khuyên được cha nuôi bọn họ nên chỉ có thể đi cầu cứu ông.
Ông Edric vừa bước vào tướng quân Geran đã đứng lên.
Ông Edric ra hiệu không cần, ánh mắt vẫn không rời khỏi Edric đang quỳ bên dưới, lời vừa rồi của hắn ông nghe không sót một chữ nào, ông cũng chỉ có thể thở dài:
"Quyền lực nhà chúng ta phân nửa cũng đã nằm trong tay con. Con có được những thứ đó cũng là do năng lực của con nắm lấy, muốn dùng thế nào là chuyện của con, ta không quản, nhưng cũng không hy vọng con vì cậu ta mà mơ ước một nửa còn lại, dù trước sau gì nó cũng là của con, nhưng nếu năng lực của con không đủ ta không thể trao nó cho con, ta không phải chỉ bảo vệ con, ta còn có anh trai con, em gái con. Mong rằng con đi bao xa thì cũng biết đường trở về, biết giới hạn của mình"
Edric một lúc sau cũng đồng ý:
"Vâng, con hiểu, con sẽ trở về. Con không tìm được cậu ấy còn cũng sẽ trở về"
Edric thật ra cũng không rõ nếu không tìm được Keiran thì hắn có thể vẫn sống như nhưng đoạn thời gian trước hay không, nhưng hắn chắc chắn phải tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898995/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.