Keiran về lại Bechi bởi vì ông ngoại hắn muốn gặp hắn.
Vì thời gian có hạn nên Keiran cũng không về nhà, mà qua thẳng khu trung tâm nghị viện.
Edric không tiện theo nên lang thang đến đền của thủ lĩnh.
Hắn nhìn đóa hướng dương rực rỡ dưới chân tượng thủ lĩnh, không hiểu thế nào lòng lại trộm vui vẻ.
Đóa hoa này có rất nhiều dị năng của hắn, có lẽ nó vẫn còn có thể nở thêm cả năm trời.
Nếu có cơ hộ hắn sẽ trở lại truyền thêm dị năng cho nó.
Keiran đứng trong phòng làm việc của ông ngoại mình, lưng thẳng tấp, hai tay buông lỏng bên người.
Không còn dáng vẻ phóng khoáng thường ngày.
Một ông lão ngồi trên ghế nghị trưởng, viền mắt đã đầy nếp nhăn, tuổi có lẽ cũng đã hơn ba trăm.
Ông lão nhấp một ngụm trà trên bàn, đánh giá người cháu trai đã trưởng thành của mình, sau đó giọng bình tĩnh hỏi hắn:
"Ta nghe nói con rất thân với thiếu gia Lewis?"
Keiran:
"Cậu ấy là đồng đội của con"
Ông lão kéo ngăn bàn, lấy ra một sấp giấy tờ, màu giấy đã ố vàng cũ kỹ.
Keiran nghi ngờ nhìn đóng giấy đó, hắn cũng lâu rồi không đụng đến giấy, tất cả đều thông qua quang não, nhưng Keiran vẫn vờ như rất bình tĩnh, không lộ ra bất kỳ cảm xúc gì.
Ông ngoại đưa cho hắn.
Keiran nhận lấy không vội mở ra xem.
Ông ngoại lại dặn dò hắn vài ba chuyện vụn vặt, chủ yếu là vài vấn đề địa vị và quyền lực.
Keiran nghe nhưng không để trong lòng.
Ông ngoại từ nhỏ đã nói với hắn rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898979/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.