Anzasil nói ra thì chắc chắn cũng có tính toán trong lòng của mình.
Hắn đưa có Yeltai một số chuẩn mực về chất lượng nhất nhất định, cũng nói sơ về số lượng và khoảng giá.
Yeltai cũng chẳng ngại để khách ở nhà một mình, cũng chẳng sợ bọn họ lấy đồ của mình.
Anzasil vừa dặn dò xong, hắn đã chạy đi nhà cha mẹ hắn.
Mục cầm mấy quả trái cây trên bàn, lau lau vào áo quần liền bỏ vào miệng, tự nhiên mà nói:
" Cậu đi đâu cũng nghĩ đến kiếm nguyên tinh sao?"
Anzasil chẳng ngại ngùng gật đầu:
"Tôi thích nguyên tinh lắm, sau này tôi mà thành danh, các cậu có đút lót tôi thì cứ thẳng thắn như vậy nhé"
Keiran thật sự cho là Anzasil nói thật nên cũng nhẹ giọng thương lượng:
"Chỗ quen biết, chắc không lấy nhiều quá đâu nhỉ?"
Anzasil hừ lạnh:
"Chỗ quen biết chẳng lẽ lại đưa ít"
Lễ diêm mạc và cộng thêm ngày xin nghỉ là bọn họ có mười lăm ngày.
Một ngày chuẩn bị và đi từ Rabidegi đến Bechi, bảy ngày ngồi nghiên cứu đồ cổ.
Một ngày từ Bechi đến Hoành Chành.
Bọn họ chỉ còn sáu ngày, trừ một ngày lộ trình về, là chỉ còn năm.
Yeltai cũng không dẫn họ đi xa.
Hắn đưa họ đến một khu khá linh thiên.
Yeltai nói đây là trung tâm của Hoành Chành.
Đường vào khu trung tâm không cho thú phi hành chở người bay vào, chỉ có thể đi bộ.
Ở đây có rất nhiều cây cổ thụ lớn, mỗi cây đều được cắt tỉa, uống lượng thành các hình thù kỳ lạ, có thú, có người, cũng có các biểu tượng.
Chúng dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898976/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.