Việc đầu tiên Tư Niên làm khi trở về phòng riêng là đem chiếc đồng hồ ra kiểm tra.
Chiếc đồng hồ lúc sáng chắc chắn đã run lên khi Tư Niên chạm vào con cecs, bây giờ lại yên ắng như chưa từng có chuyện gì.
Tư Niên đem câu chuyện kể lại cho Anzasil.
Anzasil cầm chiếc đồng hồ lên xem xét.
Vẫn không có kết quả gì.
Anzasil định bụng ngày mai chắc chắn sẽ đi bắt một con cecs trở về cho Tư Niên thử nghiệm.
Sáng hôm sau, có lẽ chỉ vừa hơn bốn giờ sáng, Chiến Lang đã gõ cửa phòng Anzasil.
Tư Niên và Anzasil nghe tiếng gõ cửa liền thức dậy, hai người không nói gì chỉ đơn giản nhìn nhau một cái.
Anzasil xoa nhẹ mái tóc của Tư Niên dỗ dành.
Sau đó đứng dậy đi ra cửa.
Chiến Lang dẫn dẫn Anzasil đến cạnh bờ biển, thuê một chiếc tàu.
Đã ra đến giữa biển Chiến Lang và Anzasil vẫn còn im lặng.
Chỉ đến khi không còn thấy bờ, cũng không thấy ánh đèn xa xa, Chiến Lang mới mở miệng:
"Thầy vừa tìm tôi"
Chiến Lang không nghe Anzasil hỏi chuyện nên tiếp tục nói:
" Thầy nói nếu tôi cùng cậu muốn tiến vào quân đội thì không cần đi học viện quân sự, cứ trở về tìm thầy"
Anzasil ngắm nước ngắm trăng một lúc mới trả lời:
"Cậu nói lại với thầy thôi muốn dựa vào sức mình"
Chiến Lang cũng nghĩ một lúc, sau đó thở dài:
" Tôi cho cậu quang não, cậu tự nói với thầy đi"
Anzasil cau mày:
" Thầy liên lạc cùng cậu trước"
Chiến Lang không phục:
" Quang não của cậu chặn người lạ nên thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898956/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.