Kai sau khi làm khó chú rể xong, thì cũng đi qua bên này.
Kai tỏ ra rất hâm mộ Anzasil mà nói:
" Anh trong học viện thật lợi hại, tôi rất hy vọng sau này sẽ được học cùng khóa với anh"
Kai cũng tham gia thi tuyển.
Tư Niên đi thi chỉ lo thân mình, chẳng nhớ được một ai.
Nhưng Anzasil thì không như thế, hắn nhớ được Kai, thậm chỉ còn chỉ bảo cho Kai vài điểm trong dị năng của cậu ta.
Kai và Anzasil cuốn vào trò chuyện rất nhiều.
Tư Niên chỉ có thể đứng bên cạnh ầm ừ vài tiếng.
Anzasil cũng nhanh chóng nhận ra sơ sót của mình, nên chuyển chủ đề rộng hơn.
Kai nhận thấy, nên có phần ngại ngùng, chào hỏi hai tiếng cũng thức thời đi tìm người khác.
Anzasil không biết nên nói gì, chỉ nắm chặt tay Tư Niên.
Tư Niên cũng biết hắn không cố ý, nên chẳng bắt bẻ làm khó, biết quay đầu là tốt rồi.
Cậu không trách Anzasil đôi lúc làm lơ cậu, cậu chỉ trách nếu Anzasil mãi không nhớ đến cậu.
Cuộc sống bên ngoài thật sự có nhiều cám dỗ, cậu không biết cách giữ hắn thế nào, chỉ có thể ở cạnh bên hắn, chờ hắn nhớ ra mình.
Tư Niên cảm thấy may mắn, khi cậu có thể theo Anzasil trãi qua đoạn thời gian này, nếu không được tuyển có lẽ cậu sẽ buồn, nhưng cậu vẫn biết ơn vì ít nhất cậu vẫn có một lần sóng vai cùng người ấy.
Bọn họ rời Mikila vào một ngày nắng đẹp.
Nhưng lại đến Cami vào một ngày trời đông.
Bọn họ vốn dĩ đã đoán trước được, Cami vốn dĩ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898951/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.