Thiếu niên đó hoàn toàn tương phản với Keiran, từ ngoại hình cho đến tính cách, cậu ta giá rất cao, cũng rất biết nhìn mặt đoán ý.
Cậu ta biết Edric không chấp nhận hành động thân mật mới đuổi người con gái kia đi, nên vừa giữa khoảng cách nhất định với Edric, vừa tỏa ra thân mật dịu dàng.
Edric đến cuối cùng vẫn không hiểu tại sao lúc đó cậu ta lại muốn hôn hắn.
Edric vẫn chưa kịp nghĩ đến, vì trong phút chốc đối mặt với Keiran, thì Edric hối hận.
Edric không còn nhớ đến gì nữa, hắn chỉ muốn đi đến xin lỗi Keiran.
Edric nhìn thấy Keiran khóc rồi, nước mắt vẫn chưa rơi, nhưng Edric nhìn thấy được sự tuyệt vọng phản phất từ đôi mắt ấy.
Keiran của hắn tổn thương, cậu ấy chưa từng đau lòng đến thế.
Edric nghĩ mình cũng đã đến lúc nên buông tay đoạn tình cảm này.
Edric muốn đi đến xin lỗi Keiran, hắn không tự biện hộ cho mình.
Hắn yêu thương Keiran là thật, nhưng hắn không thể yêu cậu đến mù quáng, điên cuồng.
Anzasil ôm hải cẩu nhỏ mệt mỏi cả đêm qua dỗ cậu ngủ.
Tư Niên không ngủ được, hai con mắt to tròn vần đao đáo, cậu lấy mỡ trên cái bụng nhỏ của mình ép lên ngực Anzasil.
Muốn đè hắn bẹp xuống, hai tay nhỏ ôm lấy đầu Anzasil lắc lắc.
Anzasil bất đắc dĩ cười cười, vuốt ve cái đuôi nhỏ của cậu nói:
" Học được chiêu lấy thịt đè người này ở chỗ nào đây?"
Tư Niên càng hăng hái nhún nhún.
Anzasil bắt cậu lại:
" Được rồi, được rồi, không ngủ nữa, anh kể em nghe"
Tư Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898938/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.