Về đến tiệm bánh, mọi người đều có canh gừng uống, uống vào cả cơ thể trở nên ấm áp hẳn lên, Mục rất thích cảm giác ấm nóng này, nên uống không ít.
Mục vui vẻ nói:
" Tư Niên giỏi thật, cậu làm lẩu cũng ngon, cơm cà ri cũng ngon, bây giờ còn có cả canh gừng nữa"
Tư Niên có phần ngại ngùng, sau đó đẩy đẩy Anzasil:
" Anh coi Mục kìa, cậu ấy đâu có chê canh gừng đắng đâu, vẫn thấy ngon đó thôi"
Tư Niên có Mục làm đồng minh, thì Anzasil có Edric:
" Em hỏi Edric thử xem"
Đối với Tư Niên và Anzasil thì Edric không đặt nặng, đặt nhẹ bên nào, cũng không khách sáo với ai, hắn vô cùng tự nhiên trả lời:
" Nóng nóng khó chịu quá, tôi nghĩ mình sắp hiểu được cảm giác say mà Keiran nói rồi"
Tư Niên lúc này mới chợt hỏi:
" Keiran sao còn chưa xuống? Canh gừng uống nóng mới tốt, đi mưa không uống dễ bệnh lắm đấy"
Edric đứng lên xung phong:
" Để tôi đem lên, tâm trạng cậu ấy không tốt"
Tư Niên "à" một tiếng, cũng không hỏi gì.
Cậu cùng Anzasil dọn dẹp một chút cũng từ tiệm bánh về nhà.
Trên đường đã rất lạnh, cơn mưa vẫn chưa dứt, vẫn thấp thoáng từng đợt mưa phùn, Anzasil và Tư Niên cùng che một chiếc ô, bỗng nhiên Tư Niên đưa tay vòng qua sờ vào vai áo bên kia của Anzasil.
Quả nhiên cũng đã ướt.
Tư Niên thở dài:
"Nên mua thêm một chiếc ô nữa."
Anzasil cũng đồng ý.
Đường trơn, nên bọn họ đi rất chậm, khi đến trạm tàu công cộng thì lại trễ mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tinh-te-tro-thanh-hai-cau-nho-duoc-yeu-chieu/898916/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.