Bận rộn một hồi ở nhà máy Tiền Tiến cũng đã hơn bốn giờ chiều, cô về nhà trước, nghỉ ngơi trong không gian một lúc rồi đi tìm Bát Ca.
“Bà cô ơi, tôi chờ cô vài ngày rồi đó, gọi điện thoại cũng không gặp cô, đã bán được hai chiếc máy làm vớ, 140!”
Bát Ca nhìn thấy cô thì thở phào nhẹ nhõm, ông ta chờ bà cô này mãi đấy!
“Máy làm vớ bị hỏng của Hồng Tú và Lệ Vân, tôi đều đã thu về, tổng cộng một trăm máy, đã rửa sạch sẽ.”
“Ở đâu?”
Đường Niệm Niệm hỏi.
Trong sân nhà Bát Ca nhất định không thể chứa đủ một trăm máy làm vớ.
“Ở trong kho, tôi dẫn cô đi!”
Bát Ca hưng phấn đi phía trước, kho hàng ở ngoại thành, bên trong đều là hàng ông ta mua về, có người trông coi riêng.
Kho hàng rất lớn, một trăm chiếc máy làm vớ được đặt ngay ngắn, đã được rửa sạch sẽ, Đường Niệm Niệm kiểm tra lại một lượt, đều có thể cải tiến.
“Tôi muốn ba mươi máy, số máy còn lại khi tôi sửa chữa xong anh phụ trách bán, lợi nhuận cứ chia theo bàn bạc trước đó.”
Đường Niệm Niệm cũng không phải đang thương lượng với Bát Ca, cô muốn ba mươi máy đem về Đường Thôn để làm nhà máy vớ.
“Được, mọi chuyện do cô quyết định!”
Bát Ca đồng ý dứt khoát, cho dù ông ta có đau lòng số tiền của ba mươi máy kia, nhưng không còn cách nào khác.
Ai bảo kỹ thuật cốt lõi lại nằm trong tay cô gái này chứ!
Vẫn còn lại bảy mươi máy, mỗi máy 140, nếu bán hết cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035215/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.