Đại đội trưởng gọi mọi người khiêng lợn rừng xuống núi, các thôn dân vui vẻ ra mặt, lợn rừng là tài sản chung của thôn, cho dù chia cho Đường Niệm Niệm hai cái đùi thì vẫn còn thừa tới hơn hai trăm cân, nhà nào cũng được chia một hai cân, vô cùng béo bở.
Vẻ mặt của Tề Quốc Hoa vô cùng phức tạp, hy vọng của anh ta rơi vào không trung, Đường Niệm Niệm không những không bị gì, còn bắt được một con lợn rừng lớn như thế, sao trước đây anh ta không phát hiện con nhỏ này có năng lực lớn như vậy chứ? Nhất định là trước đây con nhỏ này giấu dốt, nếu không sao anh ta lại không phát hiện ra được.
Tè Quốc Hoa không muốn thừa nhận bản thân bị mù, đẩy hết mọi trách nhiệm lên đầu Đường Niệm Niệm, lòng căm hận cô cũng sâu hơn.
Đường Niệm Niệm hiện tại thuận lợi suôn sẻ, chính là một cái tát vào mặt anh ta, anh ta cảm thấy Đường Niệm Niệm chắc chắn là cố ý, vì muốn nhục nhã anh ta, giống như việc cô khoe khoang có được việc làm 98 đồng ngay vào ngày cưới của anh ta.
Con nhỏ đáng c.h.ế.t!
Tề Quốc Hoa nghiến răng nghiến lợi, oán hận nhìn theo bóng lưng Đường Niệm Niệm.
Đường Niệm Niệm đột nhiên quay đầu lại, đối diện với ánh mắt của anh ta.
Tề Quốc Hoa rét lạnh sau lưng, ánh mắt của Đường Niệm Niệm vừa rồi giống như một con sói hoang trong bóng đêm, lạnh lùng tàn nhẫn, như thế có thể tặng cho anh ta một bộ móng vuốt bất cứ lúc nào.
Anh ta sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035089/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.