Bách Tuế rất quen thuộc trong núi sâu, lúc nó xuyên qua đã đặt chân ở trong núi sâu, đi lanh quanh hai ngày mới tìm được chủ nhân, Đường Niệm Niệm bảo nó đi đuổi lợn rừng, cô thì ở bên ngoài trông coi.
Mộng Vân Thường
Nửa giờ sau, một trận đất rung núi chuyển, Bách Tuế chạy ra như bay, trốn đến sau lưng Đường Niệm Niệm.
Lập tức, bụi đất tung bay, mười mấy con lợn rừng chạy tới.
Con lợn rừng dẫn đường chí ít ba trăm cân, mặt xanh nanh vàng, dữ tợn hung ác, mấy con đằng sau cũng mập, khí thế chạy ra như thiên quân vạn mã, núi cũng bị chấn động.
"Mi đã làm gì bọn chúng?"
Đường Niệm Niệm tức hổn hển hỏi, mau chóng lấy tàng đao ra, bên trong không gian của cô còn có s.ú.n.g ngắn nhưng không dám dùng, nếu dùng thì chỉ sợ sẽ bị xem như đặc vụ mà bị bắt lại.
Đối mặt với mười mấy con lợn rừng hung tàn, bắp chân của Đường Niệm Niệm cũng có chút run run, cô chỉ bảo Bách Tuế đuổi ba bốn con, cái con ch.ó này thế mà đuổi đến một đám.
"Gâu... Ông đây chỉ thọc nhẹ đ.í.t nó thôi, con lợn hẹp hòi, không có đẳng cấp!"
Bách Tuế hậm hực trả lời, lúc nó đi qua, bọn lợn rừng này đang ăn cỏ ở trên bãi cỏ, nó nhận ra con lợn rừng đầu đàn, là con vài ngày trước đã từng xảy ra mâu thuẫn với nó, nó liền lặng lẽ đi qua, dùng móng cào đ.í.t lợn rừng một cái.
Chỉ dùng một chút xíu lực, như gãi ngứa mà thôi, thế mà con lợn này quá hẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035087/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.