Đi vài bước, cô nghĩ nghĩ, lại trở về, từ bên trong cái gùi lấy ra một con gà rừng, ném vào bên chân bác ba gái, "Trong thành không đổi hết, còn lại."
Hiện tại không thể nói mua bán, chỉ có thể nói đổi.
Bác ba gái bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra con bé này mỗi ngày vào thành là đi đổi con mồi à.
"Nhanh lấy về!"
Bác ba gái nhấc con gà gà rừng lên đuổi theo, nhưng Đường Niệm Niệm đi rất nhanh, chưa đầy một lát đã không thấy bóng dáng, bà ấy khẽ ước lượng con gà rừng, nói ít cũng phải bốn năm cân.
"Con bé này, thật sự là quá sòng phẳng rồi!"
Mộng Vân Thường
Bác ba gái cười lắc đầu, trong lòng vẫn rất hưởng thụ, bà ấy xách theo gà rừng trở về nhà, chuẩn bị nấu nước g.i.ế.c gà, treo ở bên trên xà ngang làm gà khô, chờ lãnh đạo công xã đến thị sát công việc, có thể thêm món ngon.
"Gà ở đâu ra đó?"
Đại đội trưởng ở trong nhà nghe radio, bình ắc quy hết điện rồi, âm thanh rè rè như tiếng bà cụ già, hữu khí vô lực, phải dán lỗ tai mới có thể nghe rõ.
"Niệm Niệm cho, nói vào thành đổi đồ vật còn thừa, con bé này quá là sòng phẳng."
Bác ba gái cười nói chuyện khoai lang khô rồi đi nấu nước.
"Con bé này..."
Đại đội trưởng cười cười, càng thêm cảm khái người với người thật sự không giống nhau.
Đều là nhảy sông, con bé Niệm như biến thành người khác, còn con gái của ông ấy thì vẫn ngu xuẩn như vậy.
Ai!
Sau khi ra khỏi nhà đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035075/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.