Đường Niệm Niệm cùng Bách Tuế có thể nói chuyện không có chướng ngại, nghe hiểu được gia hỏa này, nàng bổ nhào qua ôm lấy Bách Tuế, vừa khóc lại cười."Đừng có sáp vào ông, ông đây đếm đến ba, cút đi, nước mũi dính hết lên người ông.
.
."Bách Tuế ngoài miệng mắng hung dữ, nhưng khóe miệng lại toét ra, dịu dàng nhìn chủ nhân.Hai ngày nay nó đều hoảng chết rồi, ở trên núi chạy như mắt mù, cho đến khi nó ngửi thấy mùi của chủ nhân, lúc này mới tìm tới.Cuối cùng cũng tìm được.Mệt chết Bách Tuế đại gia nó!"Không chịu cũng phải chịu, Bách Tuế, ta tưởng là không nhìn thấy được mi nữa, đói bụng không? Mau ăn!"Đường Niệm Niệm từ bên trong không gian lấy đồ hộp ném ra, Bách Tuế mở miệng đồ hộp, ăn liền sáu hộp.Đường Cửu Cân không nhìn thấy, nhưng cô bé có thể nghe được, trong không khí đều là mùi thịt, khiến cô bé thèm muốn chết."Chị hai, chị đang nướng thịt chó hả?"Đường Cửu Cân hoài nghi chị hai trong khoảng thời gian ngắn đã nướng chín con chó dữ kia."Gâu.
.
.
Con nhóc chết tiệt kia dám nướng ông, ông thả cái rắm bắn chết cô!"Bách Tuế dựng lông lên, cong người lên xông sủa loạn với cô nhóc.Đường Cửu Cân cực kỳ sợ hãi, dùng sức lắc đầu, cô bé cũng không biết chuyện gì xảy ra, thế mà nghe hiểu tiếng chó vàng, huhu.
.
.
Về sau cô bé sẽ không ăn thịt chó nữa!"Cửu Cân, đây là Bách Tuế, về sau các em chơi với nhau nhé!""Bách Tuế, cô bé là em gái của ta - Cửu Cân, mi không được ức hiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-ta-nguoc-tra-lam-giau/5035003/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.