Đường Manh có thể ở đây an tĩnh quét sân? Không dễ dàng gì mới được đi ra ngoài, nàng hồn nhiên đi loanh quanh, trời còn sớm, buổi trưa vẫn chưa tới mà.
Trên núi có rất nhiều hoa cúc dại, nàng hái cả buổi, không kể sương ướt làm ướt áo. Đột nhiên nàng nghe thấy tiếng sột soạt, nàng lần theo tiếng động và tìm thấy một con thỏ xám. Con thỏ xám nhỏ đang ăn gì đó thì đột nhiên cảm thấy có người đến gần, nó ngẩng đầu nhìn xung quanh rồi lập tức bỏ chạy.
Đường Manh sờ mũi đuổi theo, định bắt con thỏ về để làm một bữa, nàng bữa no bữa đói thì cũng thôi đi, còn phải ăn chay trường, cứ đà này nàng chả còn gì ngoài da và xương.
Đang rượt đuổi theo, đột nhiên con thỏ giống như đụng phải cái gì, trực tiếp bị bật trở lại, ngã xuống đất. Đường Manh trợn to hai mắt, nàng lặng lẽ đi tới, vươn tay muốn sờ thử khoảng không trước mặt. Bàn tay cô thế mà chạm vào một kết giới lạnh lẽo, đồng thời, một 'bức tường' trong suốt màu đỏ hiện ra trước mặt cô.
Từ chỗ mà tay cô chạm vào, 'bức tường' bắt đầu biến mất từng chút một, nàng ôm con thỏ đang choáng váng bước vào cho đến khi có một khoảng trống mà một người có thể vượt qua.
Loại cảnh tượng này khiến nàng cảm thấy quá mới lạ, khiến nàng có tinh thần phiêu lưu, cho nên cho dù trong lòng bất an, nàng vẫn muốn tìm hiểu.
Dẹp hết sạch cỏ trước mặt, núp sau gốc cây và nhìn về phía trước, nàng mở to mắt nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tay-du-duong-tang-cung-quyen-ru/240864/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.