Cô không ngủ được...  
Vậy...  
Tại sao không đến chỗ Lưu Minh?  
-------------------------------- 
"Này cô bé"Giọng nói yếu ớt từ bên gốc cây vang lên, nghe thật đáng thương 
"Ể, Lưu Minh? "Vô Hạ giật mình 
"Này cô bé, Anh của em không ổn đâu"Lại là giọng nói đó, hắn ngẩng mặt lên, mỉm cười yếu ớt 
"..."Vô Hạ không biết nói gì, cô cảm thấy hắn rất đáng thương...  
Mái tóc đen rũ rượi thả trên khuôn mặt hắn 
"Làm cách nào? "Vô Hạ lên tiếng 
"Ừmmmmmmm..... Muốn nghe không? " Hắn mỉm cười, vẻ yếu ớt đã bay đi hết 
"Có"Vô Hạ ngồi xuống bên cạnh hắn, ánh mắt kiên quyết 
"Nói từ đó, em tự tìm đường, tìm công tắc, ấn vào nó"Lưu Minh nói một cách thuần thục rồi nhấc chân lên, một tay đút túi quần, lưng gù gù, đi về phía biệt thự 
Vô Hạ:"..."Là sao?  
"Tổng kết lại sẽ là nói từ đó, tìm đường đến công tắc rồi ấn vào nó? "Vô Hạ khổ não, tên này đúng là khó hiểu 
Vô Hạ đi về phía rừng 
Một con sư tử bay đến 
"..." Méo gì thế?  
Nó đáp xuống, trên tay, ờ, hoặc chân cầm một mảnh giấy 
"Quà cho cô bé" 
"..." 
-------------------------------- 
Sáng... 
Cốc cốc cốc 
Ai vậy?  
Giờ này sẽ chẳng ai đến tìm cô cả?  
Vô Hạ nhòm qua camera trước cửa 
"..." 
Mẹ nó!!!  
Tỷ lại định tính kế cái gì đây?  
Cả đêm không ngủ được thì đành!  
Bây giờ tỷ lại đến 
Aaaaaaaa 
Đau đầu tỷ ơi!  
Không còn cách nào khác, Vô Hạ phải mở cửa 
"Tiểu Hạ, hôm nay chị có việc muốn nói với em"Thương Hoàng Kim nói đầy quyết tâm 
"Vào" 
Thương Hoàng Kim bước vào, ngồi bên bàn 
"Chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-tan-the/1587380/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.