Chương thị múc một chậu nước vào lều vải lớn, nói với Liễu Tiêu Vân: "Tiểu cô, muội tắm trước đi, thay quần áo bẩn ra ta giặt cho muội! Ta canh chừng bên ngoài cho."
Liễu Tiêu Vân vội vàng nói: "Tẩu tử, tẩu tắm giặt trước đi, lát nữa muội muốn lên núi xem thử có thú rừng không, sau khi xuống núi lại tắm rửa."
"Cho ca muội lên núi bẫy thịt thú rừng đi, muội nghỉ ngơi một lát!"
"Không sao đâu tẩu tử, muội về nhanh thôi!"
"Ở trên núi cẩn thận một chút!"
"Muội biết rồi tẩu tử, tẩu tắm đi, kêu Thừa Nam và Thừa Bắc ở bên ngoài canh chừng cho tẩu!"
Liễu Tiêu Vân nói xong thì ngẩng đầu nhìn ngọn núi lớn trước mắt, chuẩn bị một thân một mình lên núi. Tất cả mọi người đang bận rộn bên bờ suối, ngoại trừ Hạ thợ săn, không ai chú ý nàng đã đi dọc theo con suối nhỏ lên núi.
Được nghỉ cho tới trưa, thấy thời gian dư dả, Hạ thợ săn cũng chuẩn bị lên núi bẫy một chút thịt thú rừng.
Thấy Liễu Tiêu Vân lên núi, hắn ta nói với người nhà mấy câu rồi cũng chuẩn bị lên núi. Chỉ trong thời gian chớp mắt đã không thấy bóng dáng Liễu Tiêu Vân. Hắn ta không khỏi cảm thán, Vân nha đầu đúng là nhanh nhẹn thật! Liễu Tiêu Vân nhanh chóng lên đến trên núi, nàng nhìn cây cối cao lớn và bụi cây xanh um, ngọn núi này thật sự không được tính là khô hạn.
Liễu Tiêu Vân tìm một nơi khá bí ẩn đào một cái hố nhỏ, trải ít lá cây lên, lấy một chút nước linh tuyền trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-trong-khong-gian-ta-co-vat-tu/3835395/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.