Giữa đám thổ phỉ cũng có tranh chấp, có tên thì nói muốn bán hai bé gái đi, nếu bán vào mấy nơi trăng hoa thì cũng có thể lấy được không ít bạc. Có tên lại thấy mang hai nàng ấy theo quá phiền phức, muốn giết chết bọn họ luôn, sau đó đến thôn kế tiếp cướp. Trong khi đám thổ phỉ đang tranh cãi, Liễu Tiêu Vân đã cứu hai tỷ muội họ.
Sau khi Liễu Bỉnh Đức hiểu hết mọi việc, hắn ta hỏi Liễu Tiêu Vân: "Vân nha đầu, giờ cháu định làm gì?"
Giọng điệu Liễu Tiêu Vân rất thản nhiên: "Oan có đầu, nợ có chủ, giết người đền mạng là chuyện đương nhiên, bọn thổ phỉ này giết người nhà của Ngân Hoa và Ngân Kiều, cứ giao cho hai nàng ấy xử lý đi."
Liễu Bỉnh Đức vẫn im lặng.
Liễu Văn Xương gật đầu đồng ý: "Thù giết cha mẹ, không đội trời chung, theo luật thì phải chém đầu, những tên thổ phỉ này có thể giao cho các nàng ấy xử trí được."
Liễu Tiêu Vân nhìn Ngân Hoa và Ngân Kiều: "Các ngươi có sợ không?"
Hai tiểu cô nương quỳ mạnh xuống phát ra một tiếng bộp trước mặt Liễu Tiêu Vân: "Cảm ơn tỷ tỷ đã cho bọn ta cơ hội báo thù cho người nhà, bọn ta không sợ!"
Liễu Bỉnh Đức dẫn thôn dân ra khỏi sân. Nhìn hai tiểu cô nương cầm dao rựa đi về phía mười mấy tên thổ phỉ đang nằm trong sân, Liễu Tiêu Vân cũng đi ra ngoài.
Từ trong ánh mắt của Ngân Hoa và Ngân Kiều, Liễu Tiêu Vân biết rằng hai nàng ấy sẽ không bao giờ mềm lòng nương tay với đám thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-trong-khong-gian-ta-co-vat-tu/3835392/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.