Muội muội và hai đứa con trai còn đang ngủ trong phòng nhỏ đấy! Huynh ấy đang định tiến lên thì bị Liễu Văn Xương kéo lại: "Đợi chút đi!"
Liễu Tiêu Vân cho tẩu tử một ánh mắt, Chương thị vội vàng vào lều nhỏ xem hai đứa con trai. Thôn dân vây xem cũng sợ tới ngây người. Thừa dịp người ta ngủ đốt phòng nhỏ của người ta, Liễu Tiêu Châu này vậy mà lại có lòng giết người. Không nhìn ra lòng dạ Liễu Tiêu Châu lại độc ác như thế!
Các thôn dân cũng hâm mộ Liễu Tiêu Vân may mắn, có thể nhặt được đồ tốt như vậy, trong lòng ít nhiều gì cũng hơi ghen tị, nhưng chưa ghen tị tới mức muốn phá hủy nó. Huống chi bên trong còn người đang ngủ, như vậy chẳng phải là muốn giết người ư!
Liễu Bỉnh Đức sầm mặt: "Liễu Tiêu Châu, cuối cùng ngươi cầm đá đánh lửa là muốn muốn gì?"
"Ta... ta... muốn xem thử! Ta không cố ý!"
Liễu Tiêu Vân cười lạnh một tiếng: "Ta tận mắt nhìn thấy tỷ đập đá đánh lửa, tỷ còn nói mình không cố ý! Không cố ý đốt lều, không cố ý giết người ư! Ta thấy, chờ hừng đông vẫn nên bắt đưa lên quan đi!"
Nghe thấy mình phải bị bắt đưa lên quan, Liễu Tiêu Châu lập tức bị dọa tới hoang mang lo sợ, nàng ta dập đầu như giã tỏi: "Ta sai rồi! Ta không dám, không dám nữa, chỉ có lần này thôi, muội tha cho ta đi!"
Hà thị cũng luống cuống: "Vân nha đầu, chẳng phải nó còn chưa đốt ư, cũng không có giết người, hơn nữa nó còn là đường tỷ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-trong-khong-gian-ta-co-vat-tu/3835382/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.