Ngày hôm sau, trời sáng, Liễu Tiêu Vân thức dậy. Lại là một đêm không mộng mị, nàng ngủ rất yên giấc. Kể từ khi xuyên đến đây, nàng chưa hề cảm thấy khó chịu ở đâu cả. 
Sau khi rời giường, nàng mới phát hiện Chương thị đang bắt tay làm điểm tâm, còn hai đứa cháu thì đang nô đùa trong sân nhà. 
"Cô ơi, mẹ bảo ăn cơm xong sẽ lên thị trấn tìm cha đấy ạ!" Hai đứa nhóc lăn xăn chạy tới. 
Liễu Tiêu Vân sờ đầu hai đứa: "Thừa Nam, Thừa Bắc, sau khi đến thị trấn, cô sẽ mua đồ ăn ngon cho hai cháu." 
Chương thị đã làm điểm tâm xong, gồm cháo dinh dưỡng, bánh bột ngô thập cẩm và dưa muối. 
Chương thị còn luộc thêm ba quả trứng gà, tẩu ấy đưa cho Liễu Tiêu Vân một quả trước, sau đó mới đưa cho hai đứa con mỗi người một quả trứng gà. 
Bình thường nhà người khác đều không nỡ ăn trứng gà, ở nhà mà có trứng gà là đem ra chợ bán. 
Nhìn gương mặt gầy gò của tẩu tử, lòng Liễu Tiêu Vân nhói đau. Rõ ràng tẩu tử biết nàng có hai thỏi vàng trên tay nhưng vẫn không nỡ ăn một quả trứng gà. 
Đồ ăn, thức uống trong không gian linh tuyền nhiều vô số kể, ấy vậy mà nàng lại chẳng thể lấy ra. Chờ lên thị trấn rồi, nàng phải tìm lý do lấy một ít ra mới được. 
"Tẩu tử, tẩu ăn quả trứng gà này đi, buổi sáng muội không hay đói bụng." Nói xong, Liễu Tiêu Vân đưa trứng cho tẩu ấy. 
Chương thị vẫn tiếp tục húp cháo, ăn dưa muối, không thèm ngước lên nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-trong-khong-gian-ta-co-vat-tu/3835363/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.